Sáng hôm sau,
- Ưm...sáng rồi sao?
Ánh nắng ban mai chói sáng vào mắt Điềm Điềm. Hình ảnh đôi nam nữ ôm nhau ngủ được làm nổi bật hơn. Điềm Điềm nằm đối diện với cửa sổ, ánh sáng chiếu thẳng vài mắt. Cô nheo mắt, từ từ tỉnh giấc.
- Phong...anh còn ngủ không?
Bình thường thì anh luôn dậy trước cô, nhưng chắc vì chuyện tối hôm qua nên Tử Phong bây giờ vẫn chưa tỉnh dậy.
Cô đích thị đã bị anh xem như một chiếc gối ôm. Tử Phong ôm cô cứng ngắt, mặt anh còn dụi vào ngực Điềm Điềm mà ngủ thoải mái.
Điềm Điềm bắt đầu nghịch tóc của anh. Tóc anh rất mềm lại còn thoang thoảng mùi thơm của bạc hà nữa. Sờ mãi mà không thấy chán.
- Này, chín giờ rồi. Dậy đi anh.
Tử Phong một lát sau mới phản ứng lại, giọng mũi mang theo tiếng ngáy ngủ vang lên.
- Ừm, đợi một lát.
Anh dụi mạnh cả khuôn mặt của mình vào nơi mềm mại ấy, ra sức hít lấy hít để. Mùi thơm cơ thể của Điềm Điềm như một liều thuốc phiện đối với anh vậy.
- Này, anh biến thái. Chiếm tiện nghi của em cả đêm rồi vẫn chưa đủ hả.
- Một chút thôi.
[...]
Ở Flora - Trung tâm váy cưới nổi tiếng nhất thành phố.
Sau khi ngủ dậy, hai người liền cùng nhau vệ sinh cá nhân, cùng nhau ăn sáng và sau đó đến nơi này. Tử Phong đang ngồi đợi Điềm Điềm ở sô pha. Anh đã khoác lên người bộ âu phục màu đen lịch lãm, sang trọng, toát ra dáng vẻ của một vị tổng tài quyền lực.
Bên trong rèm thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-chiem-huu-ngot-ngao/936809/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.