Ting
Khương Đình đang giải quyết việc ở công ty, thì có tin nhắn gửi đến.
/ Quản cho kĩ đứa em gái mưa của cậu, có lần sau tôi không rộng lượng nữa đâu. Còn nữa, sai người đem xe ở Dali đi bảo dưỡng hết đi. /
Dù không hiểu xảy ra chuyện gì, nhưng anh cũng đoán ra được Dương Mẫn đã gây ra chuyện lớn.
[...]
Điềm Điềm mở cửa phòng vệ sinh, khập khiễng bước ra.
- Sao chân em bị thương lúc nào thế. Đau quá đi mất.
Điềm Điềm không còn nhớ gì về những chuyện xảy ra tối hôm qua. Cô còn không nhớ vì sao bản thân lại bị thương thế này. Ban nãy chạy đi mà không để ý. Bây giờ vết thương nó nhức vô cùng.
Tử Phong không nói không rằng đặt chiếc bánh lên bàn trang điểm, say đó nhấc bổng Điềm Điềm đi đến giường. Đặt cô ngồi lên đấy rồi đi tìm hộp cứu thương. Gương mặt anh cứ lầm lì, phụng phịu như đang giận dỗi vậy đấy. Nhưng mà cô có làm gì anh đâu.
Cô ngồi yên để anh thay băng gạt, xong xui mới lên tiếng hỏi.
- Anh làm gì mà mặt mày đen thui thế! Dỗi gì em à?
Tử Phong: "..." Giờ mới nhận ra à, còn không mau mau dỗ anh đi.
- Không có.
Trong lòng suy nghĩ thế nào thì ngoài mặt lại trả lời một nẻo.
- Vậy thì tốt, anh lấy dùm em bánh bông lan trứng muối đi. Em đói rồi!
Tử Phong: "..." Anh nói vậy mà em tin thật à? Bông lan trứng muối chết tiệt.
Anh hậm hực đi đến bê bánh đến cho Điềm Điềm. Cô vui vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-chiem-huu-ngot-ngao/936805/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.