[...]
Sau khi được tiêm thuốc, Điềm Điềm cũng yên tĩnh được một chút. Không còn khóc nhiều như ban nãy nữa. Bác sĩ, y tá cũng đã rời đi khá lâu rồi.
Trong căn phòng rộng lớn chỉ còn mỗi anh và Điềm Điềm. Nước biển cũng đã gần hết, Tử Phong sốt sắn túc trực bên cạnh mèo nhỏ. Thỉnh thoảng lại nắm hờ mắt tịnh dưỡng, nhưng chỉ cần Điềm Điềm có một chút động tĩnh gì thì anh tỉnh táo lại ngay.
[...]
Cứ như vậy cho đến sáng hôm sau, Tử Phong vừa chợp mắt được một lát thì có tiếng chuông điện thoại vang lên. Tránh ảnh hưởng đến mèo nhỏ, anh đã ra ngoài nghe điện thoại.
Là Khương Đình gọi đến, không biết hắn ta gọi cho anh để làm gì. Mấy ngày nay, anh chỉ loay hoay ở bệnh viện. Mọi việc từ công ty cho đến quản lý bang Dali đều giao cho Khương Đình.
- Alo? Có việc gì sao?
- Lão đại, người mà tôi phân đi điều tra, theo dõi cô nhi viện mà Điềm Điềm tiểu thư từng sống báo cáo lại rằng mấy ngày trước có một người phụ nữ đến cô nhi viện tìm tiểu thư, còn tự xưng là mẹ của cô ấy.
Tử Phong hơi nhíu mày, lại hỏi:
- Có ảnh chụp bà ta không?
- Tôi sẽ gửi qua mail cho lão đại ngay.
- Được. Cứ tiếp tục theo dõi, điều tra.
Cuộc gọi giữa hai người kết thúc.
Ting.
Khương Đình lập tức gửi mọi ảnh chụp được qua cho Tử Phong. Anh vừa mở ra xem đã tức giận đến mức ném luôn chiếc điện thoại vào tường. Khiến y tá trực gần đấy cũng phải khiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-chiem-huu-ngot-ngao/241700/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.