Fred cảm nhận được hơi thở của cô trở nên khó khăn, không dừng lại mà rời đi ngay, để lại một nụ hôn nhẹ trên đôi môi cô, chỉ thoáng chạm rồi rời.Ngay sau đó là chóp mũi, trán và cuối cùng là hai má.Những cái chạm nhẹ như chuồn chuồn lướt nước, dịu dàng và chậm rãi đến mức không thể tin được.Hắn hơi lùi lại, đôi mắt sâu thẳm chăm chú nhìn cô, giọng nói trầm thấp khàn khàn: "Hài lòng chưa?"Thẩm Mộ Khanh mệt mỏi mở mắt ra, hàng mi khẽ run rẩy.Nhìn đôi mắt đã nhuốm màu t*nh d*c của Fred, cô lập tức nở một nụ cười thoả mãn.Cuối cùng, cô cũng kéo vị thần tiên ấy xuống khỏi thần đàn, để hòa mình vào những h*m m**n trần tục.Cô cười nhẹ, rồi ngượng ngùng rúc vào lồng ngực hắn, gật đầu: "Hài lòng."Giấc ngủ trưa ấy, kết thúc khi Thẩm Mộ Khanh đã chìm vào giấc ngủ.————Cũng không biết đã trải qua bao nhiêu ngày, mắt của Fred cuối cùng cũng có thể nhìn rõ được một vài thứ.Thẩm Mộ Khanh không chú ý cụ thể thời gian, mà chỉ toàn tâm toàn ý dồn sự chú ý lên người Fred.Tin tức quan trọng này khiến cô vui mừng đến mức cả ngày không thể ngồi yên, luôn nở một nụ cười rạng rỡ, vui vẻ chạy đến trước mặt Fred.Còn ngốc nghếch hỏi hắn có nhìn thấy rõ hay không. Ban đầu, Fred rất hứng thú trả lời câu hỏi của cô.Thời gian trôi qua, cô gái vẫn hứng thú không ngừng lại mà tiến đến gần hơn, cuối cùng, người đàn ông đã nhẫn nhịn suốt bao ngày cũng không thể kiềm chế được nữa.Chỉ cần cô tới gần, hắn lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-chiem-huu-den-nghet-tho/4818563/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.