"Tiên sinh Fred."
Nhìn Fred ngồi trên sofa uống rượu, Colin cung kính gọi một tiếng.
Sau đó liền ngậm miệng không nói, chờ hắn phân phó.
"Không cần căng thẳng, anh Colin, chỉ là có chút vấn đề muốn anh giải đáp thôi."
Khóe miệng Fred khẽ nhếch lên, nụ cười tà mị dưới ánh sáng mờ ảo càng hiện rõ vẻ ma quái.
.
Thẩm Mộ Khanh vừa mới về đến nhà, liền cởi chiếc sườn xám bị rượu làm ướt sũng, rồi một mình đứng trước bồn rửa tay, bắt đầu giặt sạch những vết bẩn trên sườn xám.
Ánh đèn vốn u ám bỗng nhiên lập loè, phản chiếu qua tấm gương trước mặt, rọi lên khuôn mặt cô.
Thẩm Mộ Khanh ngẩng đầu, phát hiện son môi mà cô đã tô trước khi rời nhà giờ đã lem nhem.
Chất son màu hồng nhạt đã dính lên toàn bộ vùng da trắng nõn xung quanh môi.
Hốc mắt đỏ hoe, hoàn toàn hiện lên dáng vẻ đáng thương như bị ai đó chà đạp.
Thân thể nóng bỏng của Fred dường như trong khoảnh khắc này lại gần từ phía sau cô.
Đôi bàn tay to lớn ấy không cho phép bất kỳ ai xen vào, dễ dàng như trở bàn tay khiến cô không ngừng th* d*c.
"Thẩm Mộ Khanh! Mày điên rồi!"
Cánh tay mềm mại vung về phía trước, vệt nước trong tay thoáng chốc văng khắp tấm gương.
Người trong gương cũng bị bọt nước che khuất, nhìn không còn rõ ràng như trước.
Sau khi nhanh chóng thu dọn mọi thứ, Thẩm Mộ Khanh nằm một mình trên giường.
Bà Sudia ở tầng trên dường như đang có tâm trạng tốt, không hề có tiếng đánh đập hay la mắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-chiem-huu-den-nghet-tho/4818518/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.