“Dù sao chỉ cần giết Mộ Thanh Loan, ai động thủ cũng được.”
Mộ Lê Thần và An Dương đều biết rõ, cái gọi là kỹ thuật giữ ấm của căn cứ X thị vô cùng có khả năng nhờ vào năng lượng của Viêm Hỏa chi tâm, Hứa gia gia chủ lại hoàn toàn không biết bọn họ đã đoán ra chân tướng này.
Cho nên vì căn cứ B thị đem kỹ thuật biến người thường thành dị năng giả ra trao đổi, Hứa gia gia chủ nhất định sẽ dối rằng mình có kỹ thuật giữ ấm, sau đó phái người đến tìm hiểu hoặc là dụ bọn họ đến X thị trao đổi.
Cho dù Hứa gia gia chủ có loại phản ứng nào, Mộ Lê Thần và An Dương đều đã có kế hoạch ứng đối.
Mạt thế đã bắt đầu hơn mười năm, số lượng nhân loại càng ngày càng ít, tang thi càng ngày càng nhiều. Vốn dĩ khi mạt thế vừa mới bắt đầu, các căn cứ nhỏ mọc lên như nấm sau mưa rồi lại bị hủy diệt, mặc dù căn cứ H tỉnh và S thị là loại căn cứ trung bình, những cũng bị Mộ Lê Thần hủy diệt.
Chỉ còn lại căn cứ B thị và X thị là hai căn cứ lớn nhất, nó trở thành hi vọng cuối cùng của nhân loại, bởi vậy hai căn cứ này sớm đã liên hệ, ký kết với nhau hiệp ước trông coi cộng đồng vì tương lai nhân loại.
Tuy rằng hiệp ước này rất vô nghĩa, giống như diễn trò cho người ta xem, thế nhưng hai căn cứ đã thành lập một tuyến thông tin liên hệ là sự thực không cần bàn cãi.
An Dương tự mình liên hệ với Hứa gia gia chủ, đưa ra ý muốn lấy kỹ thuật biến người thường thành dị năng giả để trao đổi với kỹ thuật giữ ấm của ông ta.
Hứa gia gia chủ nghe đề nghị của hắn thì vừa động tâm vừa khổ não.
Động tâm với loại kỹ thuật mà An Dương đưa ra hẳn là có thể giúp ông ta biến thành dị năng giả, ngồi ổn trên vị trí Hứa gia gia chủ.
Khổ não vì đến nay ông ta vẫn chưa tìm ra kỹ thuật giữ ấm ở chỗ mình, căn cứ X thị có thể ấm áp như hè, hoàn toàn là nhờ vào bảo vật kia, không thể tiết lộ ra ngoài.
Con người có lòng tham không đáy.
Hứa gia gia chủ đồng ý với đề nghị của An Dương, quyết định trước tiên phái con của mình đến đó xem tình huống cụ thể. Trong lòng ông ra sớm đã tính toán tốt, nếu kỹ thuật này có tồn tại, ông ta sẽ để con trai mình nghĩ biện pháp trộm ra, nếu trộm không được cũng không sao, ông ta còn có thể dùng kỹ thuật giữ ấm mà lãnh đạo căn cứ B thị muốn lấy từ tay ông làm lý do trao đổi, đến thời điểm đó còn không phải mặc cho hắn đắn đo?
Vị trí địa lý của căn cứ X thị rất được trời ưu ái, ông ta căn bản không sợ bị người của căn cứ B thị trả thù, cho nên Hứa gia gia chủ đưa ra kế hoạch, ông ta chỉ dặn dò con mình một câu: “Cẩn thận đừng đả thảo kinh xà.”
××××××××××××××××××××
An Dương cất thiết bị truyền tin đi, rồi cười một cái thật tươi với người đã đưa ra kế hoạch nãy giờ ngồi một bên nghe cuộc đối thoại của bọn họ từ đầu tới cuối.
Mộ Lê Thần đột nhiên nghĩ đến một chuyện, hỏi: “Người đến là ai?”
An Dương nói: “Hẳn là người thừa kế Hứa gia Hứa Dịch Ngôn.” Cũng chính là con trai duy nhất của Hứa gia gia chủ.
Mộ Lê Thần nhíu mày nói: “Tôi nhớ rõ Mộ Thanh Loan chính là bị Hứa Dịch Ngôn mang đi.”
Lúc trước khi Mộ Lê Thần và An Dương tách ra một đoạn thời gian rồi mới gặp lại, An Dương nói với hắn, khi Hứa Dịch Ngôn đến B thị thì Mộ Thanh Loan đeo bám hắn, sau đó được đưa đến X thị.
An Dương cũng nhíu mày, nói: “Mộ Thanh Loan không phải dị năng giả, hẳn là sẽ không theo Hứa Dịch Ngôn đến đây đâu.”
Mộ Lê Thần cười mỉa mai: “Nói không chừng cô ta đã trở thành tình yêu đích thực của Hứa đại thiếu gia mất rồi.”
Cái tình yêu đích thực này thực phiền toái, trước kia Mộ Dung ở trước mặt hắn nói Liễu Nhứ là tình yêu gì gì đó của ông ta không ít lần, yêu cầu hắn nói một tiếng với Mộ gia gia, cho Liễu Nhứ vào đại trạch Mộ gia ở, còn bảo hắn gọi Liễu Nhứ là mẹ.
Vốn khi đó Mộ Lê Thần cho rằng mình là con của Mộ Dung nên cực kỳ chán ghét Liễu Nhứ, nay biết Mộ Dung không phải cha ruột của mình, trong lòng hắn càng thêm chán ghét.
Hắn đường đường là đích tôn, thế nhưng lại bị bắt gọi một kẻ tiểu tam là mẹ? Còn có mặt mũi gặp người hay không? Hắn cảm giác sâu sắc Mộ Dung làm như vậy là vì ghê tởm người cha đã sớm qua đời của hắn.
Hiện tại vừa nghĩ đến tình yêu gì gì đó, liền liên tưởng đến cặp đôi tiện nhân tương ái tương sát Mộ Dung và Liễu Nhứ.
An Dương lại không biết Mộ Lê Thần trong một lát mà đã nhớ tới nhiều chuyện như vậy, chỉ nói: “Chờ khi Hứa Dịch Ngôn đến liền biết Mộ Thanh Loan có đến hay không, nếu cô ta cũng đến đây, cũng chỉ có thể ủy khuất em vào trong không gian.”
Mộ Lê Thần gật gật đầu, hắn biết mình không thích hợp xuất hiện trước mặt Mộ Thanh Loan. Dù sao Mộ Thanh Loan cũng biết hắn đã biến thành tang thi.
Hắn có nên thừa dịp nữ nhân này đến B thị mà giết người diệt khẩu hay không, về sau đỡ phải lo lắng cho thân phận của mình bị cô ta tiết lộ, cô ta chết cũng chỉ còn một người biết thân phận tang thi của hắn, là An Dương, như vậy an toàn rất nhiều.
Mộ Lê Thần yên lặng hạ quyết định trong lòng, giết Mộ Thanh Loan chuyện là tất yếu, hắn không có khả năng vì bản thân có một chút hảo cảm nho nhỏ mà bỏ qua cho cô ta.
Hắn đem quyết định của mình nói cho An Dương nghe, khi An Dương nghe thấy sự tồn tại của Mộ Thanh Loan có uy hiếp đối với Mộ Lê Thần, không nói hai lời liền gật đầu tán đồng: “Cô ta chết là tất yếu!”
An Dương nói với Mộ Lê Thần: “Nếu cô ta đến đây, anh sẽ giải quyết cô ta, em không nên động thủ, miễn cho bại lộ thân phận, ngược lại mất nhiều hơn được.”
Mộ Lê Thần không có dị nghị, dù sao chỉ cần giết Mộ Thanh Loan, ai động thủ cũng được.
Vì để nghênh đón đoàn người Hứa Dịch Ngôn, Mộ Lê Thần và An Dương cùng nhau bố trí một phen, nhất là phòng thí nghiệm sắp dẫn người của Hứa gia vào xem.
Kỹ thuật có thể biến người thường thành dị năng giả có tồn tại, cũng đã nghiên cứu thành công. Thế nhưng bất cứ nghiên cứu nào cũng đều có khuyết điểm, khuyết điểm của nghiên cứu này chính là chỉ có thể khiến những người thường ốm yếu biến dị, nếu là Hứa gia gia chủ cho dù không phải dị năng giả nhưng vẫn là một người thường khỏe mạnh, tiến hành cải tạo sẽ có khả năng biến dị thành tang thi.
Đương nhiên, khuyết điểm này Mộ Lê Thần và An Dương sẽ không nói cho Hứa gia biết, nếu Hứa Dịch Ngôn yêu cầu bọn họ thực nghiệm một chút, bọn họ hoàn toàn có thể lựa chọn một đối tượng người thường gầy yếu tiến hành thực nghiệm. Khẳng định ai cũng sẽ nghĩ nếu là người thường càng khỏe mạnh thì khi cải tạo thành dị năng giả sẽ càng cường đại!
Những thứ trong phòng thí nghiệm mà Hứa gia xem chính là đống máy móc lúc trước đặt ở sở nghiên cứu ngầm của Tần gia.
Mộ Lê Thần và An Dương sớm đã đoán được, Hứa gia gia chủ sẽ bảo Hứa Dịch Ngôn xem thực nghiệm có thành công hay không, nếu thành công thì trộm lấy số liệu kỹ thuật, bọn họ đương nhiên muốn tạo cho Hứa gia một điều kiện có lợi không phải sao?
Người của Tần gia cơ bản đều chạy tới X thị, Hứa Dịch Ngôn hẳn là biết được một chút về sở nghiên cứu mà Tần gia sở hữu, đem phòng thí nghiệm đặt ở sở nghiên cứu ngầm của Tần gia, bọn họ sẽ không hoài nghi điều gì.
Dù sao khi Hứa gia xem xét, sở nghiên cứu của Tần gia có rất nhiều cơ quan phòng hộ, thiết bị nghiên cứu khoa học đầy đủ, thật là một nơi tốt dùng để nghiên cứu, phòng thí nghiệm nằm ở đây cũng rất bình thường. Bọn họ chỉ cảm thấy may mắn là mình biết tin tức về sở nghiên cứu của Tần gia, nhưng lại không biết vừa lúc rơi vào cái bẫy mà Mộ Lê Thần và An Dương cùng liên thủ thiết kế.
Hứa gia gia chủ bởi vì bản thân không phải là dị năng giả, cho nên đối với quyền lực rất xem nặng, cơ hồ dùng mọi biện pháp nắm giữ quyền lực trong tay, ngay cả con trai cũng không tín nhiệm. Nếu ông ta ngoài ý muốn biến thành tang thi, như vậy toàn bộ Hứa gia nhất định sẽ rơi vào hỗn loạn, bởi vì ông ta chỉ có Hứa Dịch Ngôn là con một, mà năng lực Hứa Dịch Ngôn không đủ để kẻ dưới phục tùng, ông ta lại chết đột ngột, thế lực trong tay cũng khẳng định chưa kịp giao cho Hứa Dịch Ngôn. Không có ai giúp đỡ, lại không có đủ thực lực để phục chúng, Hứa Dịch Ngôn nhìn thì có vẻ thuận lợi ngồi trên vị trí gia chủ, nhưng thực chất lại rất khó khăn.
Mà khi Hứa gia rơi vào hỗn loạn, Mộ Lê Thần và An Dương sẽ bắt đầu nhúng tay vào.
Bọn họ tùy tiện châm ngòi liền có thể khiến căn cứ X thị lung lay, nhất là trong đó còn có thế lực quá khứ từ B thị tìm nơi nương tựa, Mộ Lê Thần và An Dương không tin thế lực của bọn người nọ chịu an ổn ăn nhờ ở đậu.
××××××××××××××××××××××××
Mộ Lê Thần và An Dương đã bày thiên la địa võng nhắm vào Hứa gia, nhắm ngay vào căn cứ X thị.
Một ngày, khi tuyết rơi dày, Hứa gia phái dị năng giả tới B thị.
Vì tỏ vẻ trịnh trọng và thành ý, cùng với ý muốn khiến bọn họ nới lỏng cảnh giác, An Dương dẫn phần đông nhân viên quản lý cấp cao của căn cứ ra ngoài nghênh đón.
Đầu lĩnh đội ngũ dị năng giả quả nhiên là Hứa Dịch Ngôn, phía sau hắn có tổng cộng hơn hai mươi dị năng giả. Xem khí thế kia, bọn họ đều là cấp tám, tuy rằng không có cấp chín, nhưng nhiêu đây cũng rất dọa người rồi.
Chẳng qua, kỳ quái là, đại thiếu gia Hứa Dịch Ngôn theo lý thuyết hẳn là phải cao nhất, thế nhưng hắn chỉ mới tới cấp bảy trung cấp.
An Dương rất ngạc nhiên, nhưng sớm đã đoán trước, An Dương lại không cảm thấy kỳ quái, bởi vì hắn phát hiện toàn bộ các dị năng giả cấp tám phía sau Hứa Dịch Ngôn đều là Hỏa hệ dị năng giả, mà Hứa Dịch Ngôn lại là Kim hệ dị năng giả.
Vốn dĩ tang thi hệ kim và biến dị thú hệ kim rất ít, mà xung quanh căn cứ X thị ở phía Tây lại càng ít hơn, Hứa Dịch Ngôn có thể lên tới cấp bảy trung cấp đã là nhờ cha hắn dốc toàn lực cung ứng tinh hạch và thú đan hệ kim cho hắn.
Còn những Hỏa hệ dị năng giả thăng cấp dễ dàng như vậy, rõ ràng là giống với căn cứ S thị, đều dựa vào năng lượng của Ngũ Hành chi tâm mà tiến cấp.
Hai mắt An Dương chuyển qua bên người Hứa Dịch Ngôn, không thấy Mộ Thanh Loan đến, chỉ âm thầm cau mày, sau đó lại giãn ra.
Hắn đi đến trước mặt Hứa Dịch Ngôn, vươn tay ra: “Hứa thiếu, xin chào, tôi là An Dương.”
Hứa Dịch Ngôn cười cầm tay hắn: “Chào, chúng ta lại gặp mặt.”
Tươi cười trên mặt An Dương không biến, nói: “Không nghĩ tới Hứa thiếu vẫn còn nhớ rõ tôi, lúc trước tôi bất quá cũng chỉ là một tiểu tốt vô danh mà thôi.”
Hứa Dịch Ngôn nhìn An Dương lộ ra tươi cười thực chân thành: “An tiên sinh khách khí rồi, anh chẳng lẽ quên, vợ tôi Mộ Thanh Loan là em họ của anh sao.”
An Dương cười không nói, hắn không nghĩ tới Hứa Dịch Ngôn này quả thật xem Mộ Thanh Loan là tình yêu đích thực.
Kỳ thật Mộ Thanh Loan tuy rằng là con của Mộ Dung, mà Mộ Dung là dượng của An Dương, nhưng lại không có quan hệ huyết thống với An Dương, bởi vì cô ta là do tình nhân của Mộ Dung – Liễu Nhứ sinh ra, mà không phải là An Như – cô của An Dương sinh.
Quan hệ hai người không xem là tốt, hơn nữa An Dương đã hạ quyết tâm muốn lấy mạng cô ta.
Hứa Dịch Ngôn lúc này lại moi quan hệ giữa Mộ Thanh Loan và An Dương ra, xem như là một nước cờ đã sắp đặt.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]