Cô ngủ rất say, có khả năng là vì đã uống quá nhiều rượu, không thoải mái nên thỉnh thoảng lại nhăn mày, hoặc là chẹp miệng, thanh thuần mà đáng yêu như một đứa trẻ.
Trần Tư Khải cứ ngồi bên giường, lặng yên nhìn cô như thế.
Anh ta duỗi tay, vén tóc cho cô, khẽ vuốt ve khuôn mặt non mềm của cô vài cái, sau đó, không tự chủ mà ngón tay dừng bên môi cô, miết theo bờ môi cô.
***
Giọng nói rất thấp, hơi khàn mà trầm ấm, rủ rỉ như mưa bụi mùa xuân: “Em tức giận sao? Tối nay, ở buổi tiệc, tôi vờ như không có chút quan hệ nào với em… Anna rất nguy hiểm, có biết không? Bây giờ tôi còn chưa thể động tới cô ta, em cho tôi thêm một chút thời gian, tôi sẽ nói thật, sẽ giải thích tất cả với em… Cô ta bắt nạt em, tôi còn cáu giận, còn bực mình hơn cả em, thật đấy. Khi em khóc, lòng tôi thắt lại, trái tim tôi vụn vỡ… Tôi thừa nhận, đột nhiên tôi đứng cùng Anna quả thật rất nhẫn tâm, nhưng nhóc à, nếu đến em, đến mọi người mà tôi còn không lừa được thì làm sao có thể lừa được Anna chứ? Diễn trò, là cách làm thỏa đáng nhất, an toàn nhất hiện giờ, có lẽ em sẽ không hiểu, hoặc là sẽ hiểu nhầm tôi, nhưng cũng còn hơn là bị người ta âm thầm ám sát cả trăm ngàn lần, không phải sao? Diễn viên chính của vở kịch là tôi, tôi mới là cái người khó chịu nhất, đau khổ nhất, em hiểu không? Nhóc, em yên tâm, tôi sẽ không cần cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-am-ap-cua-tong-giam-doc-ac-ma/1064728/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.