Thật ra cô cũng không biết vì sao lại làm ra hành động như này, cô chỉ cảm thấy cô nên như thế, như này khá thoải mái.
“Ô…” Trần Tư Khải híp mắt lại, thấp giọng gầm lên.
Đáng chết, cô như này… thật sự khiến anh ta không thể tự kiềm chế được.
Thân người trắng mềm như tuyết của cô vòng qua người anh ta, lúc này đối diện với anh ta, quấn trên người anh ta như một con gấu túi, khiến cho nơi thần bí đẹp đẽ kia đối diện với ngọn lửa nóng rực của anh ta…
Nếu anh ta còn có thể tiếp tục bình tĩnh như không, vậy thì anh ta chính là loại đầu gỗ!
“Mộng… Mộng… Mộng… Mộng của tôi…”
Anh ta nỉ non, nhiệt độ cơ thể nhanh chóng tăng cao giống như một khối sắt nóng bỏng tay, gần như có thể lập tức nướng chín cô gái trên người.
Ngọn lửa rục rịch ngóc đầu dậy kia của anh ta đang đối diện với thâm cốc thần bí mềm mại của cô!
ĐM… đây quả thật là đang giày vò anh ta mà!
Không để ý nữa! Làm!
Trần Tư Khải gầm một tiếng, nhào về phía trước, ôm lấy cô gái mềm mại, xoay người đè lên người cô.
“A… Ùng ục…”
Không ngờ cô nhóc kia quá bé, vậy mà lại bị anh đè vào trong nước, cô nhóc bị sặc nước, tay chân khua loạn xạ.
“Cục cưng của tôi…”
Trần Tư Khải nhanh chóng vớt Tiêu Mộng ra khỏi nước, suýt chút nữa thì bật cười.
Lúc này, không thể cười được.
Thế nhưng… Vì sao cô nhóc này lại có thể khiến người ta buồn cười thế chứ?
“Khụ khụ khụ…” Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-am-ap-cua-tong-giam-doc-ac-ma/1064527/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.