“Tôi cũng chụp ảnh. Tới một chuyến, đương nhiên phải chụp cái ảnh lưu niệm.”
Trần Tư Khải đứng bên cạnh Tiêu Mộng, chỉnh lại tóc của mình.
Tiêu Mộng chớp đôi mắt to tròn, rất hiểu ý mà gật đầu: “Đúng, anh cũng nên chụp vài tấm ảnh. Tôi nhường cho anh, anh chụp trước, anh chụp xong rồi tới tôi.”
Tiêu Mộng nói những lời này, mặt Trần Tư Khải liền sa sầm.
Tiêu Mộng vừa xoay người, cổ áo sau gáy của cô liền bị người ta túm lại.
Trần Tư Khải trực tiếp nhấc cô đứng trước người mình, một tay ôm lấy eo cô, lạnh lùng nói: “Chụp chung đi. Chụp chung cho nhanh, chỉ cần tách một cái là được.”
Tiêu Mộng hơi ngơ ngác.
Chụp ảnh chung ở trước nhà thờ lớn?
Sao cứ cảm thấy kỳ lạ thế chứ?
“Nào, nhìn tôi này! Chuẩn bị xong chưa? Một, hai, ba!”
Khang Tử phấn chấn tinh thần, chụp cho hai người bên kia một tấm ảnh quý giá.
Rất nhiều năm về sau, khi Trần Tư Khải nhìn lại tấm ảnh này, đều sẽ không nhịn được mà thất thần cười đầy ấm áp.
Trên tấm ảnh đó, chàng trai anh tuấn, trong mắt tràn đầy vẻ hạnh phúc không thể che giấu.
Còn cô gái xinh đẹp như trân châu kia, mở to đôi mắt to như thủy tinh, mặt mày ngơ ngác.
Con gái đều thích dạo phố, mặc dù Tiêu Mộng không quá thích đi dạo, nhưng dù sao cũng đã ra nước ngoài, tới nước ngoài, phong thổ văn hóa khác đi, Tiêu Mộng cũng vui vẻ đi dạo phố mua sắm ở Rome cùng Trần Tư Khải.
Ở đây có nhà thiết kế trang sức nổi danh toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-am-ap-cua-tong-giam-doc-ac-ma/1064520/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.