Trần Cộng, luật sư của tôi, người đàn ông mặc áo màu quýt cùng tôi chơi trò bịt mắt bắt dê ba ngày.
Khi anh ta yêu cầu làm luật sư biện hộ cho tôi, nhìn vào đôi mắt ấy, tôi biết anh ta là ai, anh ta nói, đúng vậy, chúng ta là người giống nhau.
Nhưng tôi không ngờ Vệ Cảnh Minh sẽ tìm tôi.
Tan làm, Trần Cộng rất mệt, ngủ thiếp trên sofa, tôi nấu bữa tối trong phòng bếp.
Chuông cửa vang lên, Vệ Cảnh Minh không biết lấy được địa chỉ nơi ở hiện giờ của tôi ở đâu, khi tôi mở cửa là một bó hồng rất xinh đẹp, và một cái ôm rất nóng bỏng.
"La Man, chúng ta làm hoà nhé, lấy tôi nhé, tôi yêu em."
Anh nói như vậy, trong phút chốc tôi ngẩn người.
Sau đó bờ môi anh hạ xuống, "Em đã phá huỷ tôi, khiến tôi chỉ có thể yêu em, tôi chịu đủ cuộc sống hiện giờ rồi, trước đây rất tuyệt, hãy ôm tôi, khoá tôi trong nhà đi, tôi muốn là tài sản cá nhân của em."
Tôi yếu ớt đẩy anh ra, Trần Cộng vốn đang ngủ trong phòng khách giờ đây thích thú nằm sấp trên sofa chứng kiến tất cả, xấu xa gọi tôi: "Vợ à, ai đấy?"
Sắc mặt Vệ Cảnh Minh nháy mắt trở nên trắng bệch, bó hoa được bọc cẩn thận rơi xuống, cánh hoa rơi lả tả xuống đất.
"Em kết hôn rồi ư?" Đôi mắt đẹp của anh mở to tròn xoe, trông rất đáng yêu.
Trần Cộng ôm tôi từ đằng sau, cằm gác lên vai tôi.
"Hơn nữa chúng tôi còn có kết tinh của tình yêu rồi." Tay anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/stockholm/1211990/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.