Khi trở về nhà đã là ba ngày sau, mấy ngày nay tôi luôn đi tìm người đàn ông nhìn tôi chằm chằm đó.
Đối phương rõ ràng cũng phát hiện ra tôi đang tìm anh ta, để lại một số chứng cứ kì lạ, cùng tôi chơi trò bịt mắt bắt dê.
Thật thú vị.
Cùng toả ra một hơi thở đồng loại, khiến máu trong người tôi sôi sùng sục, tôi như con dã thú ăn chưa no chun mũi đánh hơi khắp nơi tìm dấu vết con mồi, con mồi này thú vị hơn tôi tưởng rất nhiều.
Tôi có thể cảm nhận ánh mắt anh ta bí mật rình rập trong bóng tối, nhưng chỉ cần tôi xoay người thì biến mất không thấy tăm hơi, mấy lần gần như đuổi kịp anh ta, nhưng trong lúc quan trọng nhất lại mất dấu vết ở khúc rẽ nào đó.
Ban đêm trở về chỉnh sửa ghi chép theo dõi của mình, anh ta luôn lượn lờ trước những camera, nhưng hoàn toàn không thấy bóng dáng anh ta đâu.
Thỉnh thoảng tôi còn nghi ngờ mình đang mộng du, nhưng trò chơi này chơi một hai ngày còn được, đến ngày thứ ba không được ngủ nghỉ tử tế, cơ thể và đại não đều kêu gào ầm ĩ, nhưng khi đi làm không thể tỏ ra mệt mỏi, tôi chỉ có thể kìm nén lại.
Anh ta không báo cảnh sát, thế là được rồi.
Khi tan làm tôi thu dọn đồ đạc, không đi tìm anh ta nữa, mà về mà.
Ồ, suýt nữa tôi quên trong nhà còn một con mèo không nghe lời, không biết anh có đủ thông minh trốn thoát khỏi đó không.
Trên đường về nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/stockholm/1211989/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.