Là một con dực long Quetzalcoatlus khổng lồ. Con này phải cao ít nhất 16m, sải cánh cũng phải dài khoảng 33m, lớn hơn rất nhiều so với kích thước ghi chép trong sách. Nó đã nhìn thấy tôi và chuẩn bị lao đến. Bố nhận ra điều này, nhìn về hướng con dực long chuẩn bị bay tới. Thấy tôi, bố nói lớn:
"Zalco, bình tĩnh đi! Đó là con trai tôi đó! Ông chưa nhìn thấy nó bao giờ hả?"
"Chưa bao giờ! Ta chỉ thấy duy nhất một kẻ bên trong nó..."
Con dực long từ từ bay đến. Bố ngồi cưỡi trên lưng nó. Đến chỗ tôi, không cần hướng dẫn, nó đấm tay với tôi ngay lập tức. Bố cũng làm theo. Cả hai đã vào trong tâm trí tôi. Spino nhìn chằm chằm vào con dực long và ngược lại, con dực long cũng nhìn chằm chằm vào ông ta. Được một lúc, Spino kêu lên:
"Đệ ta đây rồi! Chú còn nhớ anh mày đây không?"
Con thằn lằn bay nói lại:
"Bác Gyptias!"
"Zalco! Mà khoan, cái gì cơ? Chú vừa gọi anh là gì?"
"Thì...chào bác, Gyptias!"
"Gyptias là cái gì?"
"Là tên của bác đó!"
Spino ngả đầu một bên khó hiểu. Ông ta hồi ức một lúc, rồi như sực nhớ ra gì đó. Spino nói:
"Thật không thể ngờ nổi! Tên anh thì chú nhớ trong khi anh lại chẳng nhớ. Trí nhớ chú tốt thật đấy!"
"Thực ra em cũng có nhớ tên em đâu!"
"Thế Zalco là...?"
"Cũng như thằng nhóc này gọi bác là Spino đó. Cái tên này là tên nhóc kia (bố tôi) gọi em vậy. Tên của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/spino-suc-manh-thuong-co/2010804/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.