Kiều Tấn Vi viết báo cáo tổng kết cuối năm để bình bầu chức vụ. Một mặt viết một mặt trong lòng chửi cái đệch, viết cái này mịa nó quá chán, thà làm phẫu thuật cho bệnh nhân cũng còn nhân đạo hơn công việc này nhiều — thế là lại cảm khái lần hai, nếu như bác sĩ nào cũng vừa phẫu thuật cho bệnh nhân vừa suy tư thì còn ra cái gì nữa, e rằng bệnh nhân kia sớm teo luôn.
Viết một đoạn thì viết không nổi nữa, đành phải vùi đầu vào viết tổng kết đồng nghiệp trước, tiện tay đảo sang trang giấy bên kia.
Ánh mắt đột nhiên ngưng lại, sắc mặt Kiều Tấn Vi biến đổi, dập tắt điếu thuốc.
“Ây da, sao anh lại tùy tiện chạm vào đồ của tôi?” Đồng nghiệp vô tình ngẩng đầu vội vàng giật món đồ trong tay hắn. “Thật không có đạo đức nghề nghiệp.”
Kiều Tấn Vi lại không chịu buông tay, xoay người chạy vào phòng làm việc.
Hạ Tiểu Xuyên cùng bạn học đi dạo phố, mua chậu tiên nhân cầu, ôm trước ngực, quay về trường học thì thấy Kiều Tấn Vi đang đứng chờ cậu dưới ký túc xá.
“Anh đến tìm tôi?” Cậu sửng sốt một chút.
“Đúng vậy, có thời gian không? Cùng nhau ăn một bữa cơm đi.”
Hạ Tiểu Xuyên chần chừ một chút, đưa chậu cây cho bạn cùng phòng, sau đó nói với Kiều Tấn Vi: “Đi đâu?”
Kiều Tấn Vi nói: “Xung quanh đây tôi không quen, cậu chọn đi.”
Hạ Tiểu Xuyên nói: “Vậy đi ăn thịt gà đi?”
Kiều Tấn Vi nói: “không, tìm chỗ yên tĩnh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/spider/2684968/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.