Tiếng gọi lớn cửa Nhất Hồ đã đánh thức mọi người trong biệt thự. Mọi người nhanh chóng tỉnh dậy ra xem đã có chuyện gì xảy ra.
"Có chuyện gì vậy Nhất Hồ?" Tam Cực hấp tấp chạy từ lầu bốn xuống.
"Mọi người kiểm tra xem tiểu Lạp có trong nhà hay ngoài sân vườn không."
Nhất Hồ nói rồi nhanh chóng chạy về phòng lấy điện thoại gọi cho cô. Chuông điện thoại có nổ nhưng không bắt máy.
Đúng lúc Thượng U trở về. Ông thấy mới sáng sớm mà mọi người đã siêng làm việc, chạy tới chạy lui đến vậy thì vô cùng vui vẻ.
Mọi người thấy lão đại về thì ai cũng xanh mặt, đi ngang qua ông thì chào nhẹ một tiếng rồi vắt chân lên cổ mà tìm người.
"Sao hôm nay mọi người có vẻ làm việc... hơi không đúng với bình thường nhỉ! Mới có 6 giờ hơn thôi mà!"
Lúc này quản gia Lương mới ra chào lão đại rồi cùng ông vào trong ghế ngồi.
"Lão đại, ông ngồi đây xem thời sự đi. Tôi kêu người chuẩn bị bữa sáng cho ông."
"Được. À mà... hôm nay có việc gì gấp sao, sao người làm chạy ghê thế?"
Quản gia Lương sượng mặt lại, nói lớn:
"Các người có cần chạy thế không! Đi... từ từ một chút!"
Lão đại cảm giác hôm nay vui tươi hơn nên nhớ đến Á Kha Lạp, ông liền hỏi:
"Tiểu Lạp vẫn chưa ngủ dậy sao?"
Lúc này một người làm chạy vào hấp tấp mà nói lớn:
"Tiểu thư hình như chạy xe của mình đi rồi!"
Lời nói này làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-van-dap-thi-vo-anh-van-la-em/3034462/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.