Đến phiên Tào Phẩm phát điên, “Đệ tiến vào làm gì hả?” Hắn hận không thể đưa y ra xa nơi này, y chẳng những không đi mà còn vào trong này.
“Cũng tốt, ta giải quyết các ngươi một thể luôn, đỡ tốn thời gian của ta phải giết từng người một.” Nam tử gầy còm mặc dù bị Chung Kỳ Nguyên xông vào trận làm cho hoảng sợ, nhưng vẫn tin tưởng vào năng lực của cờ đen, cho dù thêm một Chung Kỳ Nguyên nữa cũng không sao.
Chung Kỳ Nguyên không thèm để ý tên nam tử gầy còm kia, y đến bên người Tào Phẩm, hai mắt chăm chú nhìn Tào Phẩm, gằn từng chữ từng chữ một, “Cùng nhau sống, cùng nhau chết, huynh đừng mơ bỏ lại ta.”
Tào Phẩm bị tức đến giơ chân, tiểu tử này, bây giờ là lúc xưng anh hùng sao? Còn nói mấy câu xui xẻo cùng sống cùng chết gì? Hắn đoản mệnh thế sao? Bọn họ còn chưa nắm tay du ngoạn cùng trời cuối đất thì hắn chưa chết đâu!
“Tốt tốt tốt, tình nghĩa sâu đậm quá, ta sẽ tiễn các ngươi cùng đi đến Hoàng Tuyền lộ, cho các ngươi trên đường có bạn!” Nam tử gầy còm lại phun một ngụm máu lên lá cờ, cờ đen thoáng chốc dài thêm một xích, khí âm hàn u ám hơn trước rất nhiều, trong vòng mười trượng đều bị âm hàn bao phủ, thậm chí trên đất kết thành băng đen mỏng.
“Ta ngăn chặn hắn, Nguyên Nguyên đệ đi giết mười tám hắc y nhân.” Tình thế như vậy, xem ra Nguyên Nguyên cũng không có cách rời đi trận pháp rồi, phải nhanh phá trận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-tu/3141966/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.