🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Mặc dù trời đã sáng nhưng không khí trong quân khu Xích Diệm vẫn lạnh lẽo, mờ mịt bởi những làn sương mỏng quẩn quanh mặt đất.

Nơi đây không hổ là một trong những quân khu trọng yếu của Nước Z, nơi tập trung các lực lượng quân đội tinh nhuệ, và cũng nơi mà những bài huấn luyện nghiêm khắc, những cuộc thi đấu gay gắt không bao giờ có chỗ cho sự lợi lỏng. Cả khuôn viên rộng lớn như một thế giới khác biệt hoàn toàn với ngoài kia, mọi thứ đều toát lên vẻ cứng rắn, đậm chất quân đội.

Kỷ Thần Hi và các học viên khác bắt đầu di chuyển, từng bước chân nặng trĩu như dội thẳng vào nền đất lạnh, vệt mồ hôi nhễ nhại trên trán hòa cùng hơi thở hổn hển. Dưới ánh sáng yếu ớt của buổi sáng, những bóng người mặc đồng phục quân đội có vẻ càng thêm dứt khoát và mạnh mẽ. Tiếng ủng của họ dội vang, tạo thành một bản nhạc hùng tráng, nối tiếp nhau không ngừng nghỉ.

Tất cả đã được tập trung tại một thao trường rộng lớn, nơi phục vụ chủ yếu cho các bài huấn luyện xạ kích. Không khí tại đây rất căng thẳng, khi mà không chỉ học viên mà cả các quân nhân đích thực cũng đang tham gia vào những bài luyện tập khắc nghiệt từ sớm.

Kỷ Dược Phàm dừng bước với trạng thái vô cùng tốt. Trái ngược với anh, những người xung quanh đều có vẻ mệt mỏi nhưng gương mặt ai nấy đều ủng đỏ vì vận động trong thời gian dài. Cả một nhóm học viên đều đang hổn hển, dù Kỷ Thần Hi có vẻ như không kém ai về thể lực nhưng lần này cô lại không thể duy trì được sự ổn định như trước.

Kỷ Dược Phàm nhìn Kỷ Thần Hi với ánh mắt nghi ngờ, anh nhớ rằng cô là người có thể lực rất tốt. Thế nhưng, lúc này cô lại có vẻ mệt mỏi hơn bao giờ hết.

Kỷ Thần Hi hít một hơi thật sâu, rồi thở dài, sự mệt mỏi trên cơ thể cô nhanh chóng vơi đi, nhưng trong lòng thì không dễ chịu chút nào. Cô biết rõ rằng thể lực của mình đã giảm sút rất nhiều, dù trước đây cô có thể dễ dàng vượt qua những bài kiểm tra này, nhưng giờ đây đã không còn như trước. Thời gian dài không luyện tập, khiến cho cơ thể cô không thể so sánh với khi đỉnh cao được.

Ngay khi cô vừa lấy lại hơi thở thì Mặc Bắc Hàn đã cùng hai giáo quan khác tiến đến trước mặt mọi người. Cả khuôn mặt anh vẫn giữ vẻ lạnh lùng, không hề có một chút cảm xúc. Anh nhìn các học viên một lượt rồi hô lớn:"Đã đến lúc, các bạn sẽ tham gia vào phần thi đấu. Mời mọi người tập hợp!"

Giọng của Mặc Bắc Hàn sắc bén, mạnh mẽ, khiến mọi người không thể không tuân theo. Sau đó, anh bắt đầu giới thiệu về thao trường bắn súng của quân khu, nơi đây không chỉ là nơi luyện tập mà còn là nơi quyết định năng lực thực tế của từng học viên.

Mặc Bắc Hàn nói tiếp:"Mỗi đội sẽ cử một thành viên tham gia thi đấu đối kháng. Người nào giành chiến thắng, đội đó sẽ chiến thắng. Dễ dàng, phải không?"



Mọi người im lặng, không ai dám lên tiếng phản đối. Kỷ Thần Hi đã nhìn chằm chằm vào bia bắn ở phía trước, rồi lại nhìn vào vị giáo quan nào đó như đang vờ không để ý đến cô, lòng đầy suy tư.

Và như một lời chọc ngoáy vào nỗi lo của cô, Mặc Bắc Hàn nhếch môi, giọng anh đầy thách thức:"Để công bằng nhất, tôi sẽ chọn một bạn nữ từ đội các bạn để thi đấu."

Chỉ một câu nói ấy khiến không khí trở nên im lặng đến kỳ lạ. Kỷ Thần Hi lập tức đen mặt, cô chính là người duy nhất trong đội là nữ. Còn đội bên kia, Mặc Bắc Hàn sẽ chọn ai nếu không phải là Mộ Nguyệt Vũ?

Đúng như Kỷ Thần Hi dự đoán, Mặc Bắc Hàn sau khi nhìn vào danh sách tên trên tay mình, ánh mắt của anh lướt qua tất cả các học viên rồi dừng lại tại hai người:"Học viên Kỷ Thần Hi và học viên Mộ Nguyệt Vũ, tiến lên trước năm bước."

Kỷ Thần Hi không nói gì, chỉ nghiến răng kiềm chế cơn giận, miễn cưỡng bước lên, lòng cảm thấy ngột ngạt vô cùng.

Mộ Nguyệt Vũ bước lên một cách tự tin, tuy vẫn giữ vẻ ngoài điềm tĩnh nhưng ánh mắt cô ta không giấu nổi sự hài lòng, bởi đây chính là cơ hội để cô ta vả mặt Kỷ Thần Hi. Cô ta muốn khiến cho Kỷ Thần Hi phải cúi đầu trước mình.

Mộ Nguyệt Vũ nhẹ nhàng nói, cố tỏ vẻ khó xử:"Chị, xin chỉ giáo nhiều hơn.

Nhưng thực chất, trong lòng cô ta đang mừng rỡ vô cùng. Dù từ nhỏ không sống ở Mộ Gia, cô ta cũng từng được huấn luyện tại các câu lạc bộ lớn ở Long Thành. Cô tự tin mình có thể đánh bại Kỷ Thần Hi mà không tốn nhiều sức.

Bên ngoài thao trường, một số anh chàng đang cởi trần, mồ hôi nhễ nhại sau khi vừa chạy xong, bắt đầu tụ tập lại xung quanh bia bắn. Một vài người thì đứng gần nhau, trao đổi bàn tán về cuộc thi sắp diễn ra. Mọi người đều biết rằng khoảng cách 50 mét không phải là thử thách gì lớn đối với các quân nhân, nhưng đối với những cô gái trói gà không chặt, đây chắc chắn là một thử thách lớn.

Họ còn âm thầm đặt cược cho hai cô gái này. Đối với họ, đây là một trò vui để giải trí sau những giờ huấn luyện căng thẳng, nhưng đối với Kỷ Thần Hi và Mộ Nguyệt Vũ, đây lại là cuộc thi quyết định sự tự tôn của họ trong suốt khoá huấn luyện này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.