"Chuyện này..." Đội trưởng Du thoáng do dự mà nhìn sang vị Thiếu Tướng nào đó, chờ xem thái độ của anh ta sẽ ra sao. Dù gì thì nếu Thiếu Tướng Mặc đã muốn giúp cho tên họ Tịch kia thoát tội, thì ông ta cũng chẳng thể làm được gì.
Mặc Bắc Hàn thì lại đầy căm hận mà nhìn Tịch Cảnh Dương. Rõ ràng hắn có rất nhiều cách để giải quyết những chuyện vớ vẩn này.
Đừng nói là vượt tốc độ, hay dù là thay đổi màu đèn giao thông trên đường đi chăng nữa, chỉ cần hắn muốn thì có gì là không thể đâu cơ chứ? Ấy thế mà lại chọn cách cồng kềnh nhất là gọi anh đến rồi đổ hết mọi việc lên đầu anh!
"Chuyện này quả thực không thể trách cậu ta, dù sao kỳ thi cao khảo quả thật rất quan trọng, nên lần này cứ ghi lỗi nhỏ rồi đóng phạt là được."
Tịch Cảnh Dương khẽ nhoẻn miệng cười:"Đội trưởng Du, vậy không biết anh có thể...trả lại chứng minh thư và bằng lái cho tôi chưa nhỉ?"
Khoé môi đội trưởng Du giật giật, sau đó ngoan ngoãn giao trả chứng minh thư và bằng lái lại cho Tịch Cảnh Dương. Dù sao hai đại boss trước mặt, ai anh ta cũng không thể động vào được.
Ngay sau đó ông ta liền điều động người của mình để giải tán đám đông đang tụ tập gần đó, rồi rời đi.
Lúc này Mặc Bắc Hàn mới lạnh mặt quay sang nhìn bạn mình, gắt gỏng lên tiếng:"Tịch đại tổng tài như cậu, rảnh rỗi không việc gì làm lắm đúng không?"
Tịch Cảnh Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trung/2736462/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.