Cũng không hiểu vì sao, dù Tịch Cảnh Dương vẫn đang mỉm cười, nhưng cả người của Mặc Bắc Hàn bỗng rùng mình vì cảm thấy ớn lạnh, dường như sâu bên trong tên ác ma này, đang có suy tính gì đó rất đáng sợ.
"Cậu mau giải thích đi, vì sao chuyện huấn luyện này cậu lại biết rõ thế?"
Tịch Cảnh Dương nhẹ nhàng đáp:"Chuyện huấn luyện quả thực là tôi tình cờ biết được. Còn chuyện địa điểm ở biên giới phía Tây, thì chính do tôi nhúng tay vào."
Mặc Bắc Hàn rất khó hiểu trước hành động kì lạ này của bạn mình, rõ ràng đợt huấn luyện này không liên quan gì đến hắn cả, vì sao lại nhúng tay vào chứ?
Như nhận ra sự nghi hoặc từ ánh mắt của Mặc Bắc Hàn, Tịch Cảnh Dương nhấp một ngụm cafe rồi bình tĩnh nói tiếp.
"Chuyện huấn luyện đúng là không liên quan đến tôi, nhưng lại liên quan đến một vài người."
Mặc Bắc Hàn lần nữa nhíu mày:"Cậu đừng vòng vo nữa, nói trọng tâm đi!"
"Cậu có nghe nói đến Kỷ Dược Phàm hay chưa?"
Mặc Bắc Hàn suy nghĩ một lát rồi gật đầu:"Tên thái tử gia của nhà họ Kỷ đó sao? Có nghe nói."
Tịch Cảnh Dương liền nở một nụ cười đầy yêu nghiệt, khiến cho người đối diện lần nữa rùng mình.
"Nếu để nơi huấn luyện là biên giới phía Tây, thì thời gian chuẩn bị sẽ mất tầm hai đến ba tháng nữa. Trong thời gian đó, đủ để cậu ta nhập học ở Đại Học A và tham gia huấn luyện rồi."
Mặc Bắc Hàn nheo mắt:"Tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trung/2736460/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.