"Cảnh sát! Mau báo cảnh sát! Hôm nay phải tống hết mấy kẻ điên này vào tù cho tôi!" Mộ Vu vừa ôm lấy phần bụng đã bị Tịch Cảnh Dương đạp trúng và cổ tay đã bắt đầu sưng tấy, vừa khàn giọng hét lớn.
Mặc kệ tiếng gào thét của ông ta, Tịch Cảnh Dương và Evan đỡ Kỹ Thần Hi ngồi xuống hàng ghế gần đó để Evan thuận tiện kiểm tra cho cô.
Nhưng khi Evan chuẩn bị bắt đầu thì một giọng nói có chút khàn của cô gái khẽ vang lên:"Không cần, Tỷ không sao."
Cánh tay đang giơ ra giữa không trung của Evan bỗng khựng lại một nhịp. Đôi mắt cậu đầy kinh ngạc nhìn về phía cô gái ngồi trên ghế. Cô đã bình thường trở lại và có thể đứng dậy.
Tịch Cảnh Dương vẫn lo lắng mà hỏi cô:"Không sao chứ? Hay để Evan kiểm tra cho em trước?"
Kỷ Thần Hi đưa tay lên tỏ ý từ chối:"Không cần, em thật sự không sao. Evan đã đến rồi thì mau gọi mấy vị bác sĩ ban nãy đến chuẩn bị phẫu thuật đi."
Nhìn thấy thái độ quá đỗi quen thuộc từ cô gái, Evan liền có chút sững sờ. Nhưng anh biết nơi đây không phải là nơi thích hợp để đặt câu hỏi cho cô, nên đành miễn cưỡng giấu đi những lời muốn nói.
"Phẫu thuật gì cơ? Tỷ bị bệnh sao?"
Kỷ Thần Hi liếc nhìn gia đình ba người của Mộ Gia và Lục Tư Minh một cái rồi nhỏ giọng đáp:"Không phải Tỷ, là ông nội của Mộ Nhược Vi."
Giờ đây không chỉ Evan mà ngay cả Tịch Cảnh Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trung/2736454/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.