Evan đứng hình mất mấy giây, sắc mặt của cậu cũng có vẻ trầm xuống nhưng cậu cũng nhanh chóng lấy lại dáng vẻ bình thường của mình.
"Được."
Khoé môi Kỷ Thần Hi khẽ cong lên rồi tiến đến mở cửa. Cánh cửa vừa mở ra, cô đã nhìn thấy Tịch Cảnh Dương đứng chắn ngay ở cửa, vẻ mặt đầy lo lắng mà nhìn cô.
Kỷ Thần Hi thoáng sửng người, sau đó liền mỉm cười với anh:"Em thật sự không sao, chẳng qua nhớ lại một số việc nên không kiềm chế được hành vi thôi."
Lời vừa dứt thì cánh tay của anh đã ôm trọn lấy người cô khiến cô có chút bất ngờ. Dường như anh có chút phấn khích cũng có chút bất an, nhưng sau tất cả anh chỉ đơn giản muốn ôm chặt lấy cô như thế mà thôi.
Tuy sau khi khôi phục được đoạn ký ức lúc nhỏ, hay nói cách khác là ký ức lần đầu tiên gặp được anh, thích anh...nhưng có vẻ như bây giờ không phải lúc để nói những chuyện này.
Kỷ Thần Hi đẩy nhẹ Tịch Cảnh Dương ra rồi nhìn về phía phòng bệnh đã có mấy vị bác sĩ đứng chờ sẵn liền quay mặt vào trong phòng.
"Evan, đây đều là những vị bác sĩ đã tham gia hội chuẩn cho Ông Mộ, họ cũng có thể trợ giúp cho em trong quá trình phẫu thuật."
Các vị lão bác sĩ nhìn về phía chàng thiếu niên trẻ tuổi lạ mặt đứng sau Kỷ Thần Hi, thì liền nhìn nhau đầy hoài nghi.
Một cậu thiếu niên trẻ như thế, liệu có khả năng tiến hành ca phẫu thuật hay không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trung/2736452/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.