"Kỷ Thần Hi!"
"..."
"Tiểu Hi!"
"..."
"Tiểu Hi!"
Tiếng vùng vẫy, gào thét trong tuyệt vọng của Kỷ Hàn Phi đứt quảng vang lên.
Bản thân anh cũng bị thương nặng do gánh chịu phần lớn lực phản xạ của mặt nước vì đỡ cho cô. Anh bất lực nhìn sóng kéo cô đi càng lúc càng xa mà chẳng thể làm được gì...Để rồi, chính anh cũng bị sự hung hăng của biển cả và sự đáng sợ của màn đêm...nuốt chửng...
Và rồi không biết đã qua bao lâu, hoặc là sáng đêm hôm đó, hoặc là mấy ngày sau, cô đã có một giấc mơ...một giấc mơ vô cùng dài...
Trong mơ là khoảng thời gian cô vẫn đang vui vẻ cùng anh trai, cùng ba mẹ, sống vui vẻ trong căn nhà trên đồi hoang. Thế mà...chỉ vì bản tính trẻ con của mình, cô đã liên luỵ đến anh trai của mình, khiến anh phải cùng cô rời xa cha mẹ...
Và rồi bỗng nhiên một tiếng nổ lớn vang lên khiến cô đột ngột hoà mình vào làn nước lạnh đến thấu xương...
Cô giật mình rồi hoang mang, không ngừng quơ tay chân một cách loạn xạ mà vũng vẫy. Ngay giây phút ấy, cô đã biết thiên nhiên đáng sợ dường nào...và rồi có thể cô sẽ trở thành một phần của nó...
Một dòng nước mặn chát lan toả trong miệng cô, khiến cô bắt đầu cảm thấy khó thở, những vết thương trên người thì càng lúc càng trở nên đau đớn hơn.
Ngay giây phút cô nghĩ mình đã chết, đã bị thần Poseidon cướp đi, thì cánh tay bị ai đó nắm chặt lấy. Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trung/2736430/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.