Sau cú đấm mạnh từ Tịch Cảnh Dương, Beliar bị đẩy lùi suýt ngã xuống đất. Gương mặt đẹp trai của anh lúc này, càng trở nên nổi bật hơn với vết bầm tím bên má phải.
Beliar đưa tay chạm nhẹ vào bên má phải, sau đó hơi loạng choạng đứng thẳng người, từ miệng phun ra một ngụm máu đỏ tươi, mà trong vũng máu dưới đất có thể nhìn thầy một vật thể màu trắng sứ nhỏ nổi bần bật.
Một trong số các vệ sĩ áo đen liền bắn một phát đạn chỉ thiên, sau đó muốn lên tiếng cảnh cáo, nhưng Beliar đã đưa tay lên ngăn lại. Sau đó dở khóc dở cười nhìn cô cháu gái nhà mình.
Kỷ Thần Hi đang xoắn xuýt bên cạnh Tịch Cảnh Dương. Không phải vì cậu ta vừa đánh "Cậu ruột" của cô, mà đang lo lắng cho bàn tay của hắn có trầy xước gì không.
Vào vài giây trước, khi Tịch Cảnh Dương vừa ra tay, Kỷ Thần Hi không khỏi kinh ngạc đến nổi suýt nữa làm rơi cây FN Five-Seven trong tay xuống đất.
Cô lo lắng tiến đến chỗ của Tịch Cảnh Dương lật tay anh qua lại xem xét cẩn thận rồi đỏ mắt trách mắng:"Anh bị làm sao vậy hả? Sao lại đánh người? Mặt anh ta dày...mặt anh ta cứng...nói tóm lại là lỡ anh bị thương thì sao!?"
Người đàn ông có gương mặt vừa dày vừa cứng cạnh đó:"..."
"Anh ta chạm vào em." Tịch Cảnh Dương cố kiềm nén cảm xúc muốn giết người xuống nói.
Tuy sự quan tâm của cô đã khiến cho cơn giận của anh giảm bớt được đôi chút. Thế nhưng chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trung/2689104/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.