Kỷ Thần Hi khẽ cắn môi, quả thực cú đấm vừa rồi của Beliar rất mạnh, đến giờ mà bả vai cô vẫn còn rất đau. Dù Tịch Cảnh Dương là người sai vì ra tay đánh anh ta trước, nhưng anh lại trả một đòn mạnh như thế, chính là muốn hủy luôn gương mặt đẹp trai của Bảo Bảo nhà cô luôn đây mà. Nghĩ đến đây Kỷ Thần Hi không khỏi lườm Beliar một cái.
Nhận được ánh mắt ghét bỏ đó từ cô, Beliar bật cười:"Liếc cái gì? Ai bảo cháu chắn cho nó?"
"Cậu còn nói nữa...ui ya!" Vừa động đậy thì cánh tay lại truyền đến một con đau thấu xương.
Tịch Cảnh Dương nhìn cách hai người trò chuyện vô cùng thân thiết thì vô cùng khó chịu, nhưng vì Kỷ Thần Hi đang bị thương, anh cố kiềm nén cảm giác muốn giết chết Beliar xuống, rồi dìu cô đứng dậy.
"Đến bệnh viện nhé!" Tịch Cảnh Dương nhẹ giọng nói.
Kỷ Thần Hi gật gật đầu, sau đó chỉ tay về phía Beliar:"Dẫn anh ta theo!"
Tịch Cảnh Dương ngay lập tức đáp trả:"Không được."
Kỷ Thần Hi:"Phải dẫn anh ta theo trả tiền viện phí!"
Tịch Cảnh Dương đanh mặt:"Em cảm thấy anh không có tiền?"
Kỷ Thần Hi lắc đầu:"Anh ta làm em bị thương, không thể để anh ta rời đi được, vậy thì hời cho hắn quá rồi!"
Tịch Cảnh Dương khẽ gật đầu:"Được."
Sau đó không kịp đợi Kỷ Thần Hi nói tiếp, anh đã cúi người định nhặt khẩu FN Five-Seven dưới đất lên. Kỷ Thần Hi bị một màn này doạ cho sợ hãi.
"Em bảo anh không để anh ta đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-trung/2689103/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.