Nhắc đến Mạc Nhiên quả nhiên gương mặt Trần Viễn hơi khựng lại, suy cho cùng từ đầu đến cuối, người ông thấy có lỗi lớn nhất vẫn là Mạc Nhiên. Là con mình mà còn chưa một ngày được chăm sóc, chưa kể đến chuyện bắt Cao Lão để dụ y đến, muốn Trần Lâm thấy người yêu thương nhất bị hành hạ nhưng không thành. Lại cũng vì chuyện đó hại Tần Lăng nằm suốt nửa tháng làm Mạc Nhiên đau lòng.
Trước kia cũng một phần ông không tin tưởng Tần Thiên Vũ, lại thấy quan hệ của Mạc Nhiên với Tần Lăng ngày càng tốt. Ông lo sợ quan hệ của Tần phủ với vương gia cũng vì vậy mà tốt lên, sẽ không có cơ hội trở mình nên mới sớm ra tay với Mạc Nhiên như vậy.
Mà Tần Thiên Vũ sao có thể không nhìn ra cơ chứ? Trần Viễn thở dài nói: "Nếu ngươi sớm nói cho ta biết chuyện chiếu chỉ kia..."
"Hoàng thượng không phải thần không muốn nói." Tần Thiên Vũ vội trả lời: "Chỉ là tiên đế từng nói rằng 'Muốn trở thành vua của một nước phải trải qua rất nhiều chuyện, chỉ một vương gia cũng không thể tự giải quyết, sau này sao có thể giữ được cơ ngơi này vững mạnh.' Tiên hoàng muốn giúp người cũng muốn tự người đánh đổ vương gia, bao năm nay tuy thần không tham gia triều chính vẫn luôn một lòng vì hoàng thượng, nếu người có lòng tin với thần..."
"Mà thôi đi mọi chuyện qua rồi, trước kia gia phụ thần còn nói tiên hoàng lo sợ hoàng thượng tuy tốt nhưng quá nhân từ, sợ người sẽ không đủ tàn nhẫn. Giờ nếu thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-them-mot-kiep-van-phu-tam-chan-tinh/1322679/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.