Mạc Nhiên căng thẳng đến siết chặt hai tay lại không dám hé mắt ra nhìn, cảm nhận đầu lưỡi ấm áp của hắn từ từ di chuyển trên người mình, làm hơi thở càng ngày càng dồn dập. Hắn cắn nhẹ lên vành tai y, hơi thở nóng của hắn phả vào tai làm y thấy hơi buồn, Tần Lăng nhẹ giọng an ủi: "Mạc Nhiên ngoan... ta làm nhé?"
Nghe Tần Lăng hỏi mà Mạc Nhiên chỉ muốn chửi thầm trong lòng, y phục cũng cởi rồi còn hỏi cố tình hỏi sao? Hơn nữa hắn thừa biết y sẽ không trả lời được, vừa cảm thấy ngại ngùng vừa không biết trả lời thế nào.
Dĩ nhiên Tần Lăng chỉ hỏi cho có, sau khi quấn quýt hôn lấy môi y không rời, hắn tiếp tục di chuyển tay xuống phía dưới cởi nốt hạ y xuống. Đột nhiên phía dưới được thông thoáng, cả hạ thể của mình phơi bày trước mặt người khác làm y ngại đến mức che mặt lại.
Tần Lăng ngậm lấy hai điểm hồng trước ngực, rồi từ từ hôn dọc theo bụng rồi xuống hông. Đến nơi hạ thể, Tần Lăng cầm phân thân của y sờ nhẹ trong tay, lần đầu tiên nơi đó bị người ta chạm vào, Mạc Nhiên run lên hai chân muốn khép lại, bị Tần Lăng chen vào giữa một chân của hắn đè nhẹ chân y xuống.
Mạc Nhiên không biết hắn rốt cuộc định làm gì lấy hết can đảm hé mắt ra nhìn, thấy Tần Lăng cúi đầu xuống như muốn ngậm lấy thứ đó, y vội giữ vai hắn lại nói: "Ngươi... đừng làm vậy..."
Hắn vuốt nhẹ an ủi thứ đang nóng lên trong tay mình, nhìn y mỉm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-them-mot-kiep-van-phu-tam-chan-tinh/1322637/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.