Tần Lăng hôm nay chợt nhớ đến kiếp trước y từng nấu ăn cho mình một lần, nhưng lúc đó hắn còn đang tức giận chuyện bị ép hôn nên đã bảo Tu Kiệt đổ đi hết. Nhớ lại mới thấy thật là đáng tiếc, nghĩ vậy hắn liền muốn thưởng thức hương vị đó một lần. Nhìn y đang chăm chú đọc sách trên bàn cách đó không xa, hắn dùng giọng xu nịnh gọi: "Mạc Nhiên..."
Nghe hắn dùng giọng điệu này, phía sau còn cố kéo dài thanh âm ra gọi, làm Mạc Nhiên cảm thấy da gà như muốn nổi lên hết, nhìn hắn bằng con mắt đề phòng hỏi: "Ngươi lại muốn làm gì?"
"Mạc Nhiên... hôm nay ta muốn nếm thử đồ do ngươi làm, ngươi làm bánh cho ta đi được không?" Tần Lăng vừa nói vừa tiến sát lại gần y, tay chống lên cằm vẻ mặt mong chờ.
Mạc Nhiên nhìn bộ dạng này của hắn khóe môi y giật giật, hạ quyển sách trong tay xuống hỏi: "Ai nói với ngươi ta biết làm bánh?"
"À." Tần Lăng cười gượng: "Ta đoán ngươi làm đồ ăn sẽ rất ngon."
Mạc Nhiên thở dài, nhìn bộ dạng như chỉ cần từ chối là hắn sẽ khóc này, y cũng đâu còn cách nào đành đồng ý tự mình đi vào bếp. Tần Lăng vui vẻ đi theo muốn đứng bên cạnh quan sát y làm, nhưng lại bị đuổi ra ngoài nên chỉ còn cách buồn chán ngồi trong phòng đợi, một lúc lâu sau Mạc Nhiên trên tay cầm đĩa bánh đến trước mặt hắn.
Tần Lăng quan sát một hồi, tuy nó không đẹp như bánh ngoài quán nhưng vẫn là đẹp hơn bánh hắn ngày trước làm. Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-them-mot-kiep-van-phu-tam-chan-tinh/1322636/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.