Tần Lăng ngồi trong thư phòng, vừa dùng bút phác vài bức họa vừa nghe Tu Kiệt bẩm báo.
"Tiểu nhân đi điều tra qua thấy Giai Hy tiểu thư đúng là có chỗ hơi lạ, hôm qua đã nửa đêm còn ra khỏi phủ, đến một y quán nhỏ ngoài thành vào trong đó rất lâu. Nhìn bộ dạng lén lút không giống là đến mua thuốc."
"Cái này cũng phải nói sao? Một tiểu thư nửa đêm ra ngoài đã là bất thường rồi còn tự mình đi mua thuốc, hạ nhân chết hết rồi chắc?" Tần Lăng lắc đầu, cái gì mà nhìn giống với chả không giống, chính là đến đó không phải đơn giản là mua thuốc rồi. Tu Kiệt này phải vài năm sau mới nhanh nhạy lên một chút được.
Tần Lăng khẽ siết tay lại, quả nhiên là có điều gì đó mờ ám. Nếu như Giai Hy có vấn đề Mạc Nhiên mới ra tay giết người thì hắn phải làm sao mới tốt đây. Sở Tiêu cũng từng nói y làm gì cũng có lí do, nếu quả thật như vậy hắn không điều tra kĩ còn trách mắng, ra tay tàn nhẫn với y hắn nên làm gì đây?
Hôm nay hắn còn chưa dám đến xin lỗi Mạc Nhiên, Tần Lăng cứ cảm thấy bứt rứt không thôi. Nhìn ánh mắt của y lúc rời đi, chắc giờ y phải giận hắn lắm. Tần Lăng thở dài nói: "Mạc Nhiên hôm nay thế nào rồi?"
"Hôm nay phủ bên kia đã xây xong, thế tử có qua đó xem."
"Y thích chứ?"
"Nhưng..." Tu Kiệt gãi đầu nói: "Thế tử vừa xem xong thì đập hết đồ đạc trong phòng, đến cả viện đấy cũng sai người phá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-them-mot-kiep-van-phu-tam-chan-tinh/1322591/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.