"Tần công tử thế tử thật sự đã đi nghỉ rồi, người quay về đi." Trác Phong hôm nay thấy Mạc Nhiên trên người mang vết thương quay về thì đối với Tần Lăng chỉ toàn là ác cảm, khuôn mặt lạnh tanh mà đuổi người.
Tần Lăng nhìn căn phòng tối đã tắt đèn đành ủ rũ quay về, hắn muốn đến xin lỗi y, dù biết không phải một câu xin lỗi là mọi chuyện được giải quyết nhưng...
Tần Lăng thở dài, để ý mới thấy không biết từ lúc trọng sinh đến giờ hắn đã xin lỗi y bao nhiêu lần. Kiếp này hắn đã biết được rất nhiều chuyện kiếp trước mình không biết, hắn thực sự đã bỏ lỡ mất điều gì rồi sao?
Quay trở về phòng Tần Lăng nhìn Tu Kiệt rồi ra lệnh: "Ngươi phái người đi điều tra Giai Hy, nàng gặp ai, nói gì, làm gì tất cả đều bẩm báo lại cho ta."
Tu Kiệt tuy không biết công tử nhà mình lại làm sao, nhìn tâm trạng của hắn có vẻ không tốt nên cũng không dám nhiều lời.
Tần Lăng cảm thấy bức bối không chợp mắt được, hắn ra ngoài một mình tản bộ xung quanh phủ, đang đi bỗng nhìn thấy một bóng đen lướt qua bờ tường bên cạnh. Tần Lăng bèn theo hướng đó đuổi theo, thế nhưng đuổi một đoạn thì mất dấu, không thấy bóng dáng ai nữa.
"Kẻ nào?" Chợt nghe tiếng của thị vệ ở phía thư phòng cha hắn, Tần Lăng chợt nhớ ra lí do vì sao Mạc Nhiên vào phủ, mà bóng người lúc nãy cũng hơi quen mắt, không lẽ người đó là y?
Tần Lăng chạy về hướng thư phòng, thấy vài thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-them-mot-kiep-van-phu-tam-chan-tinh/1322590/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.