Tần Lăng ra ngoài dội cho mình một gáo nước lạnh cho đầu óc thanh tỉnh lại, mặc kệ thời tiết ban đêm rét trái ngược hoàn toàn với ban ngày. Từng giọt nước thấm vào da làm hắn rét run, tất cả đều không muốn nghĩ nữa. Làm theo con tim mình mách bảo đến đâu thì đến.
Hắn thay cho mình bộ y phục mới, y phục màu đỏ thẫm làm tôn lên làn da trắng. Một mình dạo bước trong đêm, hít thở không khí trong lành, hắn cảm thấy thoải mái hơn một chút.
"Tần huynh cũng không ngủ được sao?" Đang nhắm mắt tịnh thần, Sở Tiêu không biết đến bên cạnh từ lúc nào.
Tần Lăng nhíu mày, sao lại gặp tên này ở đây chứ. "Sở công tử cũng vậy?"
"Tần huynh cứ gọi ta Sở Tiêu là được rồi." Sở Tiêu mỉm cười: "Trong phòng bức bối ta ra hóng gió một chút."
"Ừm."
"Tần huynh, ta hỏi huynh một chuyện được không?"
Tần Lăng do dự một chút rồi gật đầu, không hiểu sao hắn rất sợ nói chuyện với người này.
"Huynh có một chút tình cảm gì với Mạc Nhiên không?"
Hắn nhíu mày: "Ngươi muốn hỏi chuyện này?" Tần Lăng trằn trọc cả đêm mãi mới quên đi việc này được một lúc, tên này thì hay rồi vừa xuất hiện lại moi lên lại.
"Đúng vậy, ta chỉ muốn nói với huynh..." Sở Tiêu nhìn màn đêm trước mắt, từng con gió thổi tán cây phát ra những tiếng kêu xào xạc.
"Nếu huynh không có ý gì với Mạc Nhiên thì đừng đối xử tốt với hắn. Mạc Nhiên là một người đơn giản, người khác đối với hắn tốt một hắn sẽ đáp lại mười."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-them-mot-kiep-van-phu-tam-chan-tinh/1322562/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.