Chiếc hộp bánh trong tay cô rơi xuống đất. Cô từ từ lui về sau.
- Không thể nào!! Không thể nào!!... KHÔNG THỂ NÀO...- Cô hét lên rồi chạy ra khỏi biệt thự.
Sau khi nghe dì Hà nói như vậy, anh bàng hoàng, sững sờ, không dám tin vào những gì mình đang nghe. Nhìn cô hét lên rồi chạy đi, lúc đó anh mới thôi thất thần rồi đuổi theo cô.
- Khiết Tâm.... Khiết Tâm...em đứng lại... KHIẾT TÂM...em đứng lại cho anh. - Anh vừa nói vừa đuổi theo cô. Nhưng mặc anh kêu như thế nào cô làm như không nghe, cứ chạy mãi.
Ra khỏi biệt thự gần đó có một con hẻm nhỏ. Cô chạy vào trong đó. Còn anh thì không thấy nên cứ chạy thẳng ngoài đường lớn. Vừa đi anh vừa gọi tên cô nhưng đáp lại anh chỉ là một sự im lặng của đêm đen, im lặng đến đáng sợ, hầu như chỉ nghe tiếng bước chân của anh. Còn cô sau khi đi vào con hẻm đó, đứng dựa vào tường cố gắng không phát ra tiếng khóc của mình.
Tìm kiếm một hồi không thấy cô anh lấy điện thoại ra gọi cho Joy.
- Lão đại! - Đầu dây bên kia Joy nói
- Tìm xem vị trí của Khiết Tâm hiện giờ đang ở đâu. Tôi muốn có kết quả ngay lập tức.
Bên kia Joy ngập ngừng không trả lời.
- Nghe rõ không - Anh rằng từng chữ.
- Dạ.
Anh cúp máy rồi quay bước về biệt thự.
Đợi anh đi thật lâu cô mới bước ra. Lau nước mắt trên mặt rồi cô quay bước đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-the-luan-hoi-ta-lai-ben-nhau/3082585/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.