Edit: Đầm♥CơĐêm hôm đó hơn tám giờ Mạnh Khung mới về nhà, nghe nói tôi đã ăn cơm rồi anh liền nằm trên giường, ngay cả áo ấm cũng không cởi, cuốn chăn liền bắt đầu ngủ.
Tôi nhìn anh mệt mỏi như vậy, nhíu nhíu mày, bò lên giường cởi áo ấm của anh ra, tôi có chút lo lắng vạch tay áo của anh lên, nhìn bên trên sạch bóng không có gì cả mới thở phào nhẹ nhõm.
Động tác của tôi rất lớn, dù như vậy cũng không thể khiến Mạnh Khung tỉnh táo. Anh mơ mơ màng màng nhìn tôi một cái, ôm một cái cánh tay của tôi, lật người, lại nhắm hai mắt lại.
Mạnh Khung như vậy thật sự là quá quái dị. Gần đây gặp phải rất nhiều chuyện, có lúc tôi sợ hãi Mạnh Khung sẽ bị nghèo khó ép chịu không nổi, chỉ kỳ vọng anh có thể chịu đựng. Tôi biết sau khi tan việc Mạnh Khung đi làm việc gì đó tôi không biết, tôi có chút lo lắng, quyết định ngày mai đi theo anh xem một chút.
Tôi lặng lẽ nhét tiền học bổng và tiền đi làm thêm vào trong túi anh, bò dậy, đọc sách đến mười hai giờ, tắt đèn ngủ.
Nửa đêm hai giờ, điện thoại nhà Mạnh Khung vang lên.
Tiếng chuông vừa vang lên, tôi bỗng dưng mở mắt. Tim của tôi đột nhiên đập nhanh, dự cảm xấu không ngừng lan tràn trong lòng tôi.
Tôi đột nhiên không dám đứng lên nghe điện thoại.
Điện thoại vang lên 11 tiếng, Mạnh Khung cũng không bị đánh thức. Chờ điện thoại không vang nữa tôi mới thở phào nhẹ nhõm, vừa sờ đầu, phát hiện tôi đã xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-sot/1305841/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.