Cô hoảng sợ vài ngàyrồi cũng nhanh chóng trở lại bình thường, về phần anh trong những ngàyđó cũng tạm gác công việc chăm sóc cô.
Một buổi chiều cô nói vớianh cô sẽ đi học võ, chọn một trung tâm gần nhà, nhờ bạn bè tập đi xemáy. Cuối cùng cô cũng bắt đầu chạy được xe, nhưng vô hình đối với xebuýt cô vẫn có nỗi sợ mơ hồ. Đều đặn cô vẫn đi học, tập võ. Anh thì vùiđầu với công tác sinh viên, khoa trường và học tập.
Cả hai khônghẹn mà lại vô tình cùng nhau viết nhật kí. Cuộc sống vẫn cứ đềm trôi,nhìn vào có vẻ rất ổn và tích cực, thành tích học tập của cả hai tăngđáng kể, uy tín của họ trong trường lớp cũng thế. Nhưng trong trái timhọ luôn có một tảng đá vô cùng to lớn đè nặng và mỗi ngày càng lúc càngnặng thêm. Một bức tường vô hình từ từ được xây lên, 2 người trong cuộckhông hiểu bản thân mình đã xây bức tường vô hình đó từ bao giờ, hành vi của họ đã thay đổi bao nhiêu họ cũng ko hề hay biết, cũng không quantâm.
Cho đến một ngày, bạn bè của A Linh nói cô thay đổi rấtnhiều nhưng bọn họ thích cô như vậy, cởi mở hơn, năng động hơn. Ngượclại đối với A Phủ cũng bị đánh giá là thay đổi khá nhiều, trầm tính hơn, làm việc hiệu quá hơn. Nhìn chung đó là những lời khen giành cho họ từnhững người tiếp xúc xung quanh. Chỉ có người Nhật Tâm (bạn của A Linh)và Thiên Phúc (bạn của A phủ) thì lại tỏ ra lo lắng cho bạn của mình.Một ngày Nhật Tâm nói với A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-sinh/1734/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.