Sau một thời gian anh quyết định “lơ cảm xúc” đó đi anh tiếp tục vùi mình trong sự bận rộncủa học tập thể thao, và các hoạt động của trường. Cô cũng vậy ra sứchọc tập hơn, bắt đầu đi chơi với bạn bè nhiều hơn việc quanh quẩn và bám riết lấy anh.
Ngày đó là lần đầu tiên cô tham gia một buổi tiệclớn với bạn bè. Đó là buổi liên hoan cuối năm của lớp, tất cả mọi ngườiđều tham gia. Trước kia cô có cuộc sống rất khép kín nên phần đông những buổi tiệc cô đều không thích tham gia cho lắm, nên thường từ chối ởnhà. Đây có lẽ là lần đầu tiên cô thực sự quyết định tham gia một bữatiệc với nhiều người như vậy.
Hôm nay anh lại có cả núi côngviệc. Khi thấy anh hang say và hoàn thành tốt công việc như vậy, mọingười bắt đầu đẩy việc cho anh làm nhiều hơn, kỳ vọng vào anh nhiều hơn, thậm chí đẩy luôn những việc thuộc trách nhiệm của họ sang anh. Anhcũng không quá phản đối, việc bận rộn khiến anh không còn nhiều thờigian nghĩ ngọi nó khiến anh dễ chịu và thả lỏng. Nhưng mỗi người mộtchút gom lại thành một núi, công việc chất chồng khiến anh ngập đầutrong đó.
Cuối cùng cũng không giống như mọi khi, anh chở cô. Hôm nay A Linh tự đi xe buýt đên chỗ hẹn. Đây không phải là lần đầu cô đixe buýt nhưng là lần đầu cô đi xe buýt một mình. Anh và cô luôn như hình với bóng, luôn làm mọi thứ cùng nhau. Việc này khiến cho lòng cô dânglên một cảm giác mất mát to lớn. Cô cảm thấy giờ phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-sinh/1733/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.