Lệ Du Huyên đang cùng Giang Niệm Dương thảo luận về các chi tiết vụ án đã xảy ra thì đột nhiên một âm giọng quen thuộc vang lên, gọi lớn tên cô.
“Tiểu Huyên!”
Lệ Du Huyên quay đầu lại nhìn, hoá ra là Vưu Tĩnh Khâm. Chuyện xảy ra anh ta sáng nay cũng vừa mới biết. Bản thân Vưu Tĩnh Khâm cũng là người có chút máu mặt, anh ta đã dùng một vài mối quan hệ để điều tra một chút chuyện xảy ra. Sau khi biết được chuyện là do một người thần bí tự nhận là fan của anh ta gây ra thì lòng của Vưu Tĩnh Khâm cứ như lửa đốt, cố gắng hoàn thành cho nhanh công việc rồi chạy như bay tới đây.
Vưu Tĩnh Khâm chạy tới, lo lắng xem xét cô từ đầu đến chân rồi hỏi: “Tôi biết chuyện rồi, cô không sao chứ? Tiểu Lục thì sao, thằng bé thế nào rồi? Sao cô không gọi cho tôi một tiếng chứ, chúng ta là bạn bè đấy!”
Lệ Du Huyên cười khổ, vỗ vào vai Vưu Tĩnh Khâm đáp: “Lúc đó thật sự gấp quá, tôi chẳng thể nghĩ được gì nhiều mà. Tôi không sao, Tiểu Lục bị thương vì nó đỡ dao giúp tôi, nhưng mà bây giờ cũng ổn rồi, tĩnh dưỡng vài hôm sẽ xuất viện.”
Vưu Tĩnh Khâm trầm mặc, thở dài. Giang Niệm Dương ở một bên nhìn hai người này bạn bè tình thân lại cảm thấy khó chịu. Rõ là đang có thời gian ở riêng cùng cô, ở đâu lại nhảy ra một tên phá đám thế này chứ? Đúng là đáng ghét mà! Cái gì mà ca vương nhan sắc như hoa như ngọc, nhìn sao cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-sinh-lem-linh-ke-hoach-dua-mami-ve-nha/973791/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.