Mở mắt ra, mặt của anh đang ở trước mặt tôi không đi xa, anh giống nhưcòn chưa tỉnh, hơi thở liên tục thổi lất phất ở bên cổ tôi. Tôi đưa mặtra phía trước cọ cọ má anh, sau đó nhẹ nhàng hôn lên mắt, môi nhẹ nhàngrơi vào trên môi anh, rốt cuộc đã trở về, lần này tôi sẽ giữ anh thậtchặt ở bên người, sẽ không rời đi nữa. Tôi tiếp tục nhắm mắt lại kề mặt ở trong ngực anh lần nữa cảm thụ hơi thở ấm áp mà yên tĩnh này.
“Lý Ngự Chương, hôm nay cậu làm gì thế hả, buổi sáng vốn đã quyết địnhxong cậu sẽ chủ trì hội nghị mà, tại sao cuối cùng lại ném cho mình, vừa rồi mình hỏi thư ký Phùng, cậu ấy nói cậu đang nghỉ trưa, bây giờ đãmấy giờ rồi mà cậu vẫn còn ở đây nghỉ trưa, tối hôm qua cậu là làm cáigì hả.”
Cửa phòng nghỉ ngơi đột nhiên bị đẩy ra, tôi cảm thấy cả người anh giậtgiật sau đó đặt tay sau lưng vỗ nhẹ lưng của tôi để cho tôi tiếp tục antâm ngủ.
“An Đằng, nhỏ giọng chút đi.” Giọng anh ép tới có chút thấp. Kéo chăn lên che lại đầu vai lộ ra bên ngoài của tôi.
“Lý Ngự Chương, gần đây cậu bị gì vậy hả, chuyện Trần Vãn Hương cậu công tư bất phân, mình và Tiểu Trí cũng không muốn so đo quá nhiều, dù saocô ta cũng không tạo ra sóng gió lớn gì, nhưng không phải bây giờ cậuthật là có hơi quá đáng sao, sáng sớm liền kéo phụ nữ về công ty.”
Tôi nhắm mắt lại nghe lời An Đằng nói, hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-sinh-2/2102948/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.