Bùi Tiện do dự một chút, cuối cùng vẫn gật đầu. Không nhịn được than thở: "Tay ta vụng về, học mãi mà vẫn chưa làm xong."
"Ta muốn xem chiếc trâm."
Ta kéo kéo tay áo hắn: "Cho ta xem một chút, được không?"
Bùi Tiện theo bản năng từ chối, giọng điệu có chút cứng nhắc: "Ta không thích cho người khác xem quà chưa làm xong."
Trước đó hắn nói là muốn cho ta một bất ngờ. Vì vậy ngay cả lúc mài dũa chiếc trâm, cũng không cho phép ta đến gần nhìn kỹ. Ta mím môi, nhìn chằm chằm Bùi Tiện một cách cố chấp.
"Sao nàng..." Bùi Tiện nhíu mày, không nhịn được lẩm bẩm: “Muốn xem thì cứ xem, bày ra vẻ mặt đáng thương đó làm gì."
Bàn tay nắm chặt gói đồ càng thêm siết chặt. Cuối cùng ta vẫn nhét con d.a.o vào trong. Rồi mặt mày cứng đờ đi tới bên xe ngựa.
"Lăn lên đây."
Trong xe ngựa truyền đến tiếng cười pha lẫn giận dữ của người nọ: "Trước kia không phải là thích nhất chui vào xe ngựa của ta sao?"
Ta cụp mắt xuống, nghiêm nghị nói: "Làm vậy không hợp lễ nghi."
Một hồi im lặng bao trùm. Đợi đến khi xe ngựa chuyển bánh. Ta nghe rõ ràng bên trong truyền đến tiếng đồ vật bị đập phá. Xem ra nhiều năm trôi qua. Người này không chỉ cao hơn rất nhiều, mà tính khí cũng lớn hơn không ít.
Ta thầm nghĩ. Lại không khỏi cảm thán.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-quy-xuan/3740169/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.