Suốt nửa tháng sau đó, Thanh Hề khiến người khác bớtlo không ít, không ra khỏi phủ thì đương nhiên không tiêu tiền. Nhưng ông trờitrêu ngươi là Linh Lung Trai làm ra mấy bộ trang sức mới, bà chủ Liễu còn tựmình mang tới Quốc công phủ cho các vị phu nhân lựa chọn, cái này gọi là mánhkhóe làm ăn.
Trước kia đương nhiên Thanh Hề chính là khách hàngtiềm năng nhất, chưa từng khiến bà chủ Liễu phải thất vọng, thế nên bà ấy nhiệttình với Thanh Hề một cách đặc biệt, “Phu nhân, ngài xem bộ trâm bướm vờn mẫuđơn này đi, tôi học theo phu nhân làm ra đấy, lần trước phu nhân cho tôi xemhộp phấn kia, thứ đẹp thế chỉ phu nhân mới xứng đáng sở hữu, tôi trở về đã vẽhoa mẫu đơn này theo trí nhớ, đôi bướm cũng là bắt chước theo đôi bướm rất đẹptrên túi hương của phu nhân, hoa văn tạo bởi ngọc bích trên cánh bướm cũng làbắt chước túi tiền của phu nhân, phu nhân đừng trách tôi.” Bà chủ Liễu cườinói.
Bộ trang sức bướm vờn mẫu đơn bằng vàng khảm đá thạchanh kia quả thật khiến người ta không thể buông tay, Mộ Thanh Hề mất rất nhiềukhí lực mới dời được ánh mắt đi chỗ khác.
“Bà chủ Liễu, đồ Linh Lung Trai làm ra càng lúc càngtinh xảo.” Tam phu nhân Đỗ thị cười nói.
“Nhờ phúc khí của các vị phu nhân, tôi được ra vàoQuốc công phủ hàng năm, tầm nhìn cũng được nâng cao.” Liễu phu nhân nói chuyệnrất khéo.
“ừ, cây trâm bướm vờn mẫu đơn này ta thấy cũng hơikhác đồ trong cung, bà nhìn đại tẩu không dời mắt đi được, phải ghi nhớ đấy.”Tam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-quy-nhan/57058/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.