Hà Ngôn Hà Ngữ thấy Phong Lưu nổi giận, không dám nóithêm tiếng nào, vội quỳ sụp xuống.
Phong Lưu xoay người nói với kẻ vẫn đi theo hắn là VạnThắng Quyền: “Lấy bái thiếp của ta đi thỉnh Vương Thái y, Chương Thái y, HàThái y đến chẩn mạch cho Thái phu nhân, đến ngõ Sơn Trà đưa Nghi Chu Nghi Thanhđến đây, từ nay trở đi Thái phu nhân sẽ do hai người đấy hầu hạ.” Đây là dokhông tin tưởng đám người hầu của Thái phu nhân.
Vạn Thắng Quyền nhanh chóng đi thực hiện.
Lúc này Phong Cẩm cũng đến, ngay cả Thương Nhược Văncũng vác gương mặt tái nhợt tới.
“Đại ca, cuối cùng anh đã trở về.” Phong Cẩm vừa đếnliền như vô cùng sốt ruột cuối cùng cũng chờ được Phong Lưu trở về.
“Đại ca, anh không biết, Mộ Thanh Hề cô ta…”
“Ta hỏi ngươi trước, mẹ bệnh nặng thế này, ngươi làcon tại sao không ở bên hầu hạ?” Phong Lưu chặn lời than vãn của Phong Cẩm.
Phong Cẩm hơi ngập ngừng, “Em… Lan cô nương nói mẹ đãkhỏe hơn nhiều rồi, Nhược Văn lại vừa bị sẩy thai, yếu ớt, em ở trong Cẩm TúViện…” Đúng là điển hình của loại người có vợ quên mẹ.
Phong Lưu giận dữ, quay đầu nhìn Thương Nhược Văn,đang lảo đảo như muốn ngất, cảm thấy rất chán ghét, “Nếu đã bệnh tật, đến đâylàm mỹ nhân bệnh cho ai xem?” Mẹ chồng bệnh liệt giường, thân làm con dâu, nếucô ta bệnh thì chẳng nói làm gì, đằng này vẫn đi lại được, tại sao không chịuđến hầu hạ mẹ chồng.
Thương Nhược Văn vừa nghe thế mặt liền xanh tái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-quy-nhan/1936251/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.