Thanh Hề vừa vào Lan Huân Viện, mấy người hầu kia liềnbiến thành thần giữ cửa, ngay một con ruồi cũng không chui lọt. Thái phu nhânkhông hề dặn thế, nhưng mấy người hầu đã vội giam lỏng Thanh Hề, thật đúng làquá nóng vội, Thanh Hề cảm thán.
Tối hôm ấy, tất cả người hầu của Lan Huân Viện đều bịlôi đi thẩm vấn, Lâm Lang Thôi Xán bị lôi đi không thấy trở lại. Trong lúc nhấtthời Lan Huân Viện như vùng cấm địa, chỉ còn lại một mình Thanh Hề bơ vơ.
Trừ lúc đưa cơm, còn lại tuyệt đối không thấy bóngdáng người hay ma nào, dù Thanh Hề có gọi đến rát cổ bỏng họng cũng không ai đểý tới. Lúc mới đầu Thanh Hề không dám ăn, kiên trì được ba ngày chỉ uống nước,sau đó nghĩ chết đói cũng là chết, chết vì độc cũng là chết, nàng đánh liều màăn, kỳ vọng duy nhất chỉ là mong Phong Lưu có thể trở về càng sớm càng tốt.
Tuy rằng nàng không thể khẳng định, Phong Lưu sẽ tintưởng nàng, nhưng nàng biết ít nhất hắn sẽ cho nàng một cơ hội thẩm vấn minhbạch, không phải như lúc này, chỉ dựa vào mấy bằng chứng không xác đáng mà kếtluận nàng chính là hung thủ.
Thanh Hề bị giam ở Lan Huân Viện đã nhiều ngày, bênngoài lộ ra rất nhiều tin tức kinh người, có thể nhìn ra manh mối từ việc đưathức ăn cho nàng, mấy ngày trước còn là cơm và thức ăn, nhưng đã mấy ngày naychỉ có một chén cơm thiu
Nay từ trên xuống dưới trong Quốc công phủ đều biết,năm đó Tứ phu nhân sinh ra một đứa bé đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-quy-nhan/1936249/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.