Khi Thanh Hề đang thương lượng với Phong Lưu, Thái phunhân vẫn đang trằn trọc không ngủ.
Những lời Phong Lưu nói với bà, vẫn như đang vang lênrõ ràng.
“Con không thể đồng ý. Ngay như người bình thường, dùkhông có con cũng phải đến bốn mươi tuổi mới nạp thiếp.” Phong Lưu tỏ thái độrất kiên quyết.
Dù Thái phu nhân có khuyên bảo như thế nào, hắn đềukhông đồng ý.
“Thương cô nương cũng là cô gái đàng hoàng, lại sốngnhờ ở phủ ta, nếu giờ để cô ấy làm thiếp, người khác sẽ đánh giá nhà ta dùngcường quyền cưỡng ép dân nữ. Mà đâu phải chỉ có chuyện đó, mẹ cũng biết tínhtình Thanh Hề thế nào, chỉ nói đơn giản, Thương cô nương mới đến phủ ta khônglâu, từ trên xuống dưới đều khen cô ấy không ngớt lời, nếu cưới người như thếvào nhà, chỉ sợ Thanh Hề không phải đối thủ, tuyệt đối không phù hợp để cưới vềlàm thiếp.” Khả năng đánh giá của Phong Lưu rõ ràng là rất sắc bén.
Thái phu nhân có chút kinh ngạc, bà biết Phong Lưu yêuthương Thanh Hề, nhưng không hề ngờ rằng Phong Lưu lại nghĩ cho Thanh Hề đếnmức đấy, về chuyện Thanh Hề vô sinh, Thái phu nhân không nói được, trằn trọcsuốt đêm.
Sáng sớm hôm sau, khi Thanh Hề đến chỗ Thái phu nhânthỉnh an, quả thực không dám nhìn vào mắt Thái phu nhân, chỉ cảm thấy rất áynáy tội lỗi.
Khi Phong Lưu rời khỏi Lan Huân Viện lúc sáng, hắn đãôm chặt nàng nói, nếu Thanh Hề thật sự không sinh con, hắn sẽ xin một đứa concủa Phong Cẩm hoặc Nhị đệ Tam đệ mang về làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-quy-nhan/1936243/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.