Chờ con diều ổn định rơi xuống đất, Thanh Hề mới tựađầu vào vai Phong Lưu nghỉ ngơi, trăng đã lên, gió đêm từ hồ nước thổi đến mátlạnh, bạch hạc về nhà, đôi quạ về tổ, cách đó không xa có khói bếp lượn lờ,cảnh tượng đó khiến cả hai cùng không nỡ về, Phong Lưu kéo áo choàng ra phíatrước, đặt Thanh Hề ngồi lên áo, vòng tay ôm nàng sợ nàng lạnh.
Thanh Hề điều chỉnh đầu một chút, tựa vào Phong Lưungắm hồ nước, tháng ngày bình an này không biết sẽ duy trì được đến lúc nào,Thanh Hề vòng tay ôm qua lưng Phong Lưu, muốn người đàn ông này cùng nàng chơidiều cả đời, nàng dần dần không dám tưởng tượng đến chuyện một người phụ nữkhác sẽ xuất hiện trong cuộc sống của hai người, sẽ sinh con đẻ cái cho hắn.
Thanh Hề lần đầu tiên hối hận vì quyết định qua loatrước kia, tại sao lại uống bát thuốc đó, lúc ban đầu bị cái gì xúi giục mà lạilàm khó dễ Thương Nhược Văn khi cô ta sinh con.
Thanh Hề ngước nhìn nghiêng mặt Phong Lưu, sống mũicao thẳng, như một cách thể hiện của bản lĩnh, nếu hắn có con, nhất định đứa bésẽ rất tuấn tú, cương nghị, Thanh Hề ước ao biết bao bản thân có thể sinh concho hắn. Nghĩ đến đó, nàng lại thấy sống mũi cay cay.
Khi Thanh Hề nhìn hắn, Phong Lưu cũng đang cúi đầunhìn nhân nhi trong lòng, nàng ngước nhìn hắn bằng đôi mắt long lanh như hồthu, ngập tràn tình ý, vừa tôn kính lại vừa say đắm, khiến người khác không thểkiềm chế ý muốn ngậm lấy làn môi nàng.
Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-quy-nhan/1936220/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.