Thanh Lam rất cẩn thận mở cái hộp đó ra xem thấy bên trong là một đôivòng ngọc Long Phụng, chàng vừa kinh hãi vừa mừng rỡ vội hỏi:
- Ủa! Thế ra lão tiền bối cũng lấy được đôi vòng Long Phung này ở trong người Yến Sơn Song Kiệt đấy à?
- Lần này ngươi đoán đúng lắm, có người nhờ vả già lấy cho được đôi vòng này trả cho biểu ca của ngươi ngay.
Thanh Lam nghe thấy ông già nói như vậy càng kinh hãi thêm, vì chàng khôngngờ ông già lại biết rõ thân thế mình như vậy, chàng đoán chắc dượngmình là bạn thân của ông già và đã nhờ ông ta đi tìm lại đôi vòng ngọcnày, và chưa biết chừng ông ta cũng là bạn của ân sư mình thầy đồ Thư.Nghĩ tới đó chàng hớn hở nói tiếp:
- Thế ra lão tiền bối là bạn già của gia sư, tiểu bối không biết xin lão tiền bối lượng thứ cho.
Chàng nói xong, đưa cái hộp trao trả cho ông già, bỏ cái hộp vào túi ông già cười khì một tiếng rồi hỏi lại:
- Ngươi nói Bát Ty Kiếm Khách Triển đại hiệp phải không? Hà ... Hà lãophu nghe đại danh của ông ta đã lâu, nhưng tiếc rằng chưa được quen biết bao giờ.
Thanh Lam càng thắc mắc thêm, chàng liền hỏi tiếp:
- Nếu không phải là ân sư của tại hạ nhờ vả lão tiền bối thì người nhờ lão tiền bối là ai thế?
- Ngươi khỏi cần hỏi, sau này thế nào cũng biết người đó là ai?
Còn già này tên họ là gì chính già cũng quên hết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-nu-hiep-hong-y/2243581/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.