Thanh Lam nghiêm nghị đáp:
- Mối thù mẹ củacô nương không thể đội trời chung với kẻ thù đó là lẽ dĩ nhiên rồi,huống hồ bên trong lại có phức tạp như thế, tiểu sinh khuyên cô nươngnên điều tra kỹ lưỡng rồi hãy nghĩ đến chuyện trả thù sau. Vì việc nàymà khiến Tần Lãnh và Không Động bất hoà, tiểu sinh bất tài nguyện giúpcô nương một tay để điều tra tên hung thủ chính năm xưa. Có tìm ra đượctên hung thủ ấy thì cô nương mới khỏi hiểu lầm ân sư!
Liễu Kỳ thấy chàng nói thao thao bất tuyệt trông rất anh tuấn và tao nhã, mắt liền chớp nháy mấy cái và hỏi tiếp:
- Công tử nói như vậy có thực hay không?
- Tiểu sinh có ý định giải hòa hai phái từ lâu, tối hôm nọ thất lễ với cô nương tại hạ cứ áy náy trong lòng mãi đến giờ.
Liễu Kỳ bỗng thở dài một tiếng rồi u oán nói:
- Tôi cũng nghi ngờ lắm, năm xưa sư phụ tôi nói bà đến nơi, thấy mẹ tôibị đâm trúng một kiếm ngã lăn ra đất, sư phụ tôi khám xét người mẹ tôithì thấy mẹ tôi chỉ có một vết thương của tôn sư dùng kiếm đâm trúng ởcánh tay phải thôi, chứ không phải trúng chất độc, nhưng ngoài ra khôngcó vết thương nào khác, nên gia sư mới nhận định là tôn sư đã giết hạimẹ tôi, công tử bảo sẽ giúp tôi tìm ra hung thủ chính vậy công tử đã cócách gì chưa?
Thanh Lam ngẩn người ra giây lát mới trả lời:
- Tuy việc này hiện giờ chưa có manh mối gì hết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-nu-hiep-hong-y/2243578/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.