Hồng Phúc thấy chàng trả lời như vậy, tỏ vẻ ngơ ngác, rồi y lại híp haimắt lại, ngắm nhìn Thanh Lam một hồi nữa để nhận xét những lời mà chàngvừa trả lời thật hay là hư.
Chàng là người rất có chính khí, chứkhông có vẻ gì là nói dối cả, nên ông ta nản chí hết sức, và rùng mìnhmột hồi, rồi bỗng ứa lệ ra.
Thanh Lam thấy vậy ngạc nhiên hỏi:
- Tại sao cụ lại...
Hồng Phúc lắc đầu đáp:
- Không sao cả, lão chỉ thấy vật mà nhớ tới người đấy thôi.
Thanh Lam vẫn không biết Giang Nam đại hiệp mà ông già vừa hỏi đó là ai,nhưng chàng đoán chắc ít nhất đại hiệp đó thể nào cũng có sự liên canvới ông. Vì thấy ông ta không tiện nói ra nên chàng cũng không dám hỏilại.
Hai người yên lặng một hồi, ông già bỗng tiến tới gần mấy bước, rồi hỏi:
- Xin công tử thứ lỗi, nếu tiểu lão hỏi đường đột câu này:
Chẳng hay công tử định đi Trường Hận Cốc có việc chi thế, công tử có thể nói cho tiểu lão biết được không?
Thấy ông già là người lạ mặt, chàng không nói rõ sự thật.
Nhưng sau chàng nghĩ lại là người của phái Không Động, mà môn phái của mìnhxưa nay cũng có tiếng là quang minh chính đại, vậy bất cứ đối phương cóthiện hay ác ý mình cũng không nên nói dối người. Vì thế, chàng ngẫmnghĩ giây lát rồi đáp:
- Phen này tiểu sinh tới đây là muốn tìm kiếm Thiên Lý Cô Hành Khách.
Ông già nghe nói liền rùng mình một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-nu-hiep-hong-y/2243532/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.