Thầy đồ Thư nghe nói vẻ mặt hoảng sợ đáp:
- Tiểu nhân ẩn danh tránh kẻ thù lừa dối Đốc Soái để kẻ thù đến đây quấy nhiễu, mong Đốc Soái thứ tội cho.
Nói xong, ông ta đang định tiến lên thì Tiết Hao đã vội giơ tay ra đỡ và nói tiếp:
- Thầy không nên lễ phép như thế! ẩn tích tránh kẻ thù là bất đắc dĩ,huống hồ thầy đồ lại là sư phụ của cháu nó. Sư đạo tôn nghiêm xin chớ có đa lễ như vậy, mời ngài ngồi chơi.
Nói xong, Đốc Soái liền mời ngồi.
Thầy đồ Thư khiêm tốn mãi mới dám ngồi xuống. Một mặt thưa với Tiết Hao rằng Triển Nguyên Nhân tôi chỉ là một tên võ phu, không ngờ được Đốc Soáicoi trọng như vậy, cảm ơn tri ngộ, dù có tan xương nát thịt cũng khôngsao báo đền được ơn này. Tháng trước Nguyên Nhân tôi ngẫu nhiên pháthiện một sự bí mật đáng lẽ về thưa với Đốc Soái ngay, nhưng gặp lúc ĐốcSoái đang bận việc nên không sao thưa được. Vừa rồi nghe Kế Tiên nói tới bọn giặc này không những đến đây tầm thù với Nguyên Nhân mà còn địnhquấy nhiễu với bổn chủ nữa, cũng may có cao nhân khác ngấm ngầm viện trợ ra tay cứu viện bằng không hậu quả không thể tưởng tượng được.
Thưa Đốc Soái bọn giặc nếu đến đây quấy nhiễu còn có một nguyên nhân nữa,nguyên nhân này liên quan đến sự an nguy của lục châu với Đốc Soái, nếuhơi tiết lộ ra một chút là chuyện nhỏ hoá thành chuyện lớn liền, quantrọng lắm.
Nói tới đó, ông ta đưa mắt nhìn ra ngoài một cái và không dám nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-nu-hiep-hong-y/20290/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.