"Lúc ấy ta thường nghe những võ sư hộ viện nói đếnnhững chuyện của những tay cao thủ ở trên giang hồ tài ba cao siêu nhưthế nào, họ bảo những người ấy có thể đi trên mái nhà nhanh hơn là chúng ta chạy dưới đất, và chỉ vỗ đùi một cái đã lên nóc nhà cao hai trượng.Căn cứ lời nói của tên tiểu đồng ta mới đoán chắc Thầy đồ Thư ắt là mộtngười rất có tài ba, cho nên ta dặn thằng nhỏ đừng có tiết lộ tin đó ravội. Một mặt, ta lặng lặng bàn với biểu ca ( anh họ con cô, con cậu)ngày hôm sau hai anh em ta bắt Thầy đồ Thư dạy võ cho. Thoạt tiên ông ta cứ chối bai bải, bảo là mình không biết võ công gì hết. Sau thấy anh em ta nói là tên tiểu đồng rõ ràng đã trông thấy ông ta ở trên mái nhànhảy xuống, nên ông ta mới phải nhận lời dạy cho nhưng lúc đầu ông tachỉ dạy hai anh em ta ngồi yên ở trên giường chứ không dạy một miếng võnào hết.
Luyện như thế vài ngày, biểu ca có vẻ nóng ruột, và yêucầu ông ta phải dạy võ cho, chứ không chịu luyện tập lối ngồi như thế.Ông ta cũng chiều lòng dạy quyền chưởng và kiếm pháp cho. Thế rồi từ đóđến giờ, ngày nào ta cũng luyện tập đều. Ngày hôm nay, ta nghe giọng nói của thầy đồ thì hình như ông ta nói đã dạy hết võ công của ông ta chota rồi. Hừ ta phải hỏi lại thầy đồ mới được. Ta theo ông ta học tập nămnăm võ công như vậy, mà ta là người của môn phái nào ta vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-nu-hiep-hong-y/20286/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.