Lúc ấy đang là thượng tuần trăng tháng chín, trăng mờ còn khuyết dù đãlên tới đỉnh đầu mà ánh sáng vẫn còn lờ mờ. Trên vòm trời, những vì saocũng rất thưa thớt.
Trong vườn hoa tại một nơi nọ, tuy có rấtnhiều đền đài lầu các mà đèn lửa thắp cũng không sáng lắm. Ánh trăng đãyếu ớt mà ánh sáng đèn lại ít, nên nơi đây trông càng tĩnh mịch âm thầmthêm.
Trên một cái ao sen có một cái cầu chín khúc nằm ngang, một đầu nối liền với một toà lầu tráng lệ, còn một đầu thì nối với mộtkhoảng núi giả.
Trước mặt toà lầu tráng lệ kia là một bãi cỏ, tuy nó đã vàng úa rồi nhưng vẫn còn mềm mại.
Nơi đó là góc vườn về phía Đông Bắc, rất ít người lui tới, ngay cả giatướng của chủ nhân với người coi vườn cũng ít đi lại canh tuần nơi đây.Bỗng trên mặt bãi có một luồng ánh sáng màu vàng đang nhảy lên, nhảyxuống, xa xa trông tựa như người ta đang tranh nhau làm cầu ở trên đấttuyết vậy. Trái cầu ấy đi tới đó, và quanh trái cầu chừng hai trượng còn thấy sức gió thổi vù vù nữa. Đột nhiên, trong bóng sáng đó, có mộttiếng rú rất thánh thót, rồi bóng sáng như trái cầu kia bỗng bắn lênkhông hơn trượng, trông chẳng khác gì một chiếc cầu vồng. Nhưng rồi ánhsáng chói lọi của vật ấy cũng thấy biến mất ngay.
Cùng lúc ấy, từ trên không có một bóng người phi xuống, đứng ở trong bãi cỏ, mặt khôngđỏ, hơi không thở hổn hển. Người đó là một thiếu niên công tử hãy còn ít tuổi, mặt rất phương phi anh tuấn.
Bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-nu-hiep-hong-y/20285/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.