- Này! Sao cô lại ăn sống như vậy. Sẽ bị đau bụng đó.
Mai chạy theo thằng bé mà đến. Thấy vậy liền nói như vậy. Mà những người khác thấy Mai cho thằng bé thịt yêu thú thì cũng không nhịn được, cả một đoàn người chạy đến quỳ gối trước mặt cô cầu xin thức ăn.
Mai thật sự không biết phải làm sao, nước mắt cô vẫn đang rơi như mưa.
Thấy Mai khóc họ cũng không dám làm gì quá đáng chỉ biết quỳ ở đó chờ đợi. Có người thấy kì lạ nên hỏi:
- Cô nương tại sao lại khóc.
Mai nhẹ nhàng trả lời họ rồi nhìn về phía Khang. Không cần mở miệng hỏi nó cũng biết là ý của nàng nên cười cười nói:
- Em đem thịt đi luột rồi phát cho mỗi người một ít đi. Đây là thịt yêu thú bậc C, bọn họ cơ thể yếu ớt ăn nhiều cũng không tốt.
Nàng dùng ánh mắt cảm kích nhìn nó cứ như là người nhận thịt không phải đám người này mà chính là nàng.
Mấy ngày ở chung với nhau cũng làm cho Khang có suy nghĩ khác về nàng. Nàng tuy cố chấp và có chút yếu nhược nhưng làm người có tình có nghĩa là người đáng tin cậy.
Còn Mai thì đã tin tưởng Khang hoàn toàn rồi. Cảm giác dựa dẫm người khác đôi khi cũng rất thoải mái, nên nàng không phải cố tỏ ra mạnh mẽ như trước nữa.
Khang có chút hiếu kì, vì sao đám người ở đây lại yếu đến như vậy? Toàn bộ mấy chục người trước mặt đều là cấp F cao nhất cũng chỉ là cấp E. Mà toàn là dị năng giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-liem-doat-menh/1788559/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.