- Đi thôi.
Sau đó, nó kéo tay của Mai rời khỏi nơi này. Không một ai dám ngăn cản bước đi của hai người. Khang cũng không có trở về tắm rửa mà cùng với Mai nhanh chóng rời khỏi thành.
Bởi vì tránh gặp phiền phức, nó sử dụng thuật ngụy trang học được từ trong huyết mạch rồi mới cùng với Mai trốn ra khỏi thành.
Không phải vì nó sợ những người ở đây hay là Quân Chủ Mạc Văn Khoa, mà đơn giản là nó không muốn gây phiền phức.
Phía cổng thành hiển nhiên đã nhận được tin tức từ phía thương hội Nam Phong cho nên đang gắt gao điều động cao thủ giữ vững cổng thành. Kiểm tra người ra vào vô cùng gắt gao. Nhưng làm sao có thể phát hiện ra Khang và Mai được. Sau khi rời khỏi cổng thành từ hướng đông, hai người theo kế hoạch tiến về khu vực rừng rậm có nhiều yêu thú.
Mai theo Khang là bởi cô cũng đã bị nhận ra, hai là cô cũng không có vướng bận gì. Ba là không hiểu sao càng ở bên Khang cô càng cảm thấy an tâm.
Ngày hôm sau đó hai người đã đi đến gần khu rừng rậm đó thì quyết định hạ trại nghỉ ngơi. Mặc dù có thể mang Mai cho vào không gian của mình cho an toàn nhưng dĩ nhiên nó không muốn bại lộ con bài tẩy của mình cho bất cứ ai. Nên sau khi dựng lên một cái lều nhỏ, hai người ngủ một đêm đến sáng hôm sau thì đi vào rừng bắt đầu săn bắt.
Buổi trưa, Mai phụ trách thu gom tinh hạch và xác yêu thú. Còn việc đánh giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-liem-doat-menh/1788558/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.