Mẹ Chu lại xem vài phần tài liệu kế hoạch ở văn phòng, tìm vài người đại diện và quản lí ngành đến văn phòng báo cáo công việc cho bà. Đến thời gian tan tầm bà cũng không đi mà gọi điện thoại cho cha Chu là mình không về ăn cơm chiều, lại kêu trợ lý đi mua bữa tối cho mình xong thì buông tài liệu trong tay xuống, tựa vào trên lưng ghế xoay, xuyên qua cửa kính chạm đất trên tầng 56 của cao ốc Tinh Hạo mà nhìn về phía chân trời chỉ còn một đường màu xanh sẫm bên cạnh thành phố, màu đỏ rực của trời chiều đang lặng lẽ cháy lên ở nơi đó. 
Qua nửa tiếng, cửa phòng bị gõ nhẹ, không đợi mẹ Chu ra hiệu người ở bên ngoài đã bưng bàn ăn đặt đầy thức ăn đẩy cửa vào, cũng không phải là người trợ lý mà vừa rồi mẹ Chu sai đi mua thức ăn mà là người thanh niên trẻ ban nãy đi sắp xếp nơi hẹn họ cho con trai nhỏ của mẹ Chu. 
“Thế nào rồi?” mẹ Chu từ từ xoay ghế lại, nhìn vào người trợ lý đang sắp đồ ăn cho mình ở trước bàn. 
“Đều đã sắp xếp xong cả rồi ạ” người thanh niên trẻ khẽ nói, “Quản lí nói thời gian mà cậu ba đặt là 7 giờ tối, bây giờ còn khoảng nửa tiếng nữa ạ”. 
“Tốt lắm” mẹ Chu gật đầu hài lòng, “Cậu đi ra ngoài trước đi, tôi có việc sẽ kêu cậu”. 
Trợ lý đem khăn ăn xếp thành hình bông hoa đặt ở bên cạnh bàn ăn, cúi chào một cái mới rời khỏi phòng. 
Văn phòng lại quay về yên lặng, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ve-mot-nha/584812/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.